Cánh tay truyền tới cảm giác đau rát, nhưng Mặc Lộ Túc biết, cô còn đau hơn anh nhiều.
Mặc Lộ Túc bị cô cắn, tay bị thương không thể nào lau đi mồ hôi vương trên trán cô, chỉ có thể đặt hết nụ hôn này tới nụ hôn khác lên vầng trán ấy, khẽ nói với cô rằng anh vẫn ở đây.
Bác sĩ Triệu và bác sĩ Cừu đều được xem là các bác sĩ lớn tuổi rồi, lúc này nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi phải thở dài. Tụi trẻ bây giờ có mấy ai có thể làm được đến mức này đâu chứ.
Tiếp tục truyền dịch thêm một tiếng đồng hồ nữa. Tân Nhạc phải lọc máu toàn thân lần thứ ba. Lần nào lọc máu đối với cô mà nói cũng là một lần đau khổ như bị lửa đốt.
Sau khi kết thúc tất cả những chuyện này, Tân Nhạc đã hôn mê rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.
Cánh tay Mặc Lộ Túc hằn rõ ba cái dấu, dấu nào cũng có máu cả.
Nhưng anh không hề để tâm, cố nhịn cơn đau ở tay mà lau đi mồ hôi trên trán cô, nhìn gương mặt tái xanh của cô lại càng thấy đau lòng hơn.
“Thế nào rồi.” Mặc Lộ Túc lên tiếng, giọng anh lúc này đã hơi khàn khàn.
Sau khi bác sĩ Cừu kiểm tra liền vui sướng nói: “Tình hình khả quan hơn trong tưởng tượng rất nhiều, thành phần được pha loãng đi cũng đáng kể, có khi mai chỉ cần làm loãng thêm một lần nữa thôi là được rồi đấy.”
Mặc Lộ Túc thở phào một hơi thật mạnh, anh hơi cúi đầu rồi khẽ nói: “Sắp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890952/chuong-2620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.