Mặc Lộ Túc nghĩ, cô ấy thực sự rất gầy.
Gầy đến mức khiến người ta đau lòng.
Mặc Lộ Túc đưa tay nắm lấy bàn tay Tân Nhạc. Tân Nhạc giật mình, vội vàng nói, “Thuốc, thuốc nóng quá, em uống ngay đây.” Dường như sợ anh không để cho mình uống thuốc nữa, Tân Nhạc vội vàng bưng bát lên, uống ngay lập tức.
Tân Nhạc cảm nhận thứ cảm giác không giống người kia tiến vào cơ thể mình thông qua cổ họng. Cô không khỏi ai oán trong lòng rằng, bé con à, vì con mà mẹ chịu khổ thế này, con cũng phải kiên cường vì mẹ nhé, phải phân tách cho cẩn thận đấy.
Tân Nhạc đưa tay quệt cặn thuốc bám trên miệng, cơ thể không khỏi run lên.
Mặc Lộ Túc siết chặt tay cô, rồi khom người xuống hôn lên môi cố.
Tân Nhạc chớp mắt, dù nằm trong dự tính của cô, cô vẫn thấy kinh ngạc và vui mừng.
Nụ hôn lần này của Mặc Lộ Tức nghiêm túc hơn lúc trước nhiều, thậm chí còn thể hiện rõ cả sự thương xót trong đó.
Thương xót
Khi hai chữ này hiện lên trong đầu, Tân Nhạc thấy bàng hoàng.
Cô đã cảm nhận được sự thương xót mà Mặc Lộ Túc dành cho cô rồi.
Khi nụ hôn kết thúc, Tân Nhạc vẫn còn thấy lâng lâng, thậm chí cô còn không cảm giác được mùi vị trong miệng mình nữa.
Mặc Lộ Túc vuốt ve khuôn mặt hơi nóng lên của cô, thầm thì với cô, “Đi theo anh, tội cho em quá.”
Cho dù phải nằm viện rồi, cũng chỉ có hai kẻ thương tích đầy mình như họ chăm sóc lẫn nhau.
Tân Nhạc càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890937/chuong-2605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.