Thủy An Lạc và Triệu Uyển Uyển cùng nhìn về phía ấy. Nhưng khi nhìn thấy người đang bước vào, Thủy An Lạc khẽ bật cười, vội vàng đứng dậy, đi về phía đó.
“Sao cô lại tới đây?”
Người vừa đến chẳng phải ai khác mà chính là Cố Tiểu An, vợ của Sở Lăng Phong, theo sau cô là một thiếu niên chừng 12, 13 tuổi, thân thể cao lớn, dáng dấp đẹp trai bức người, giống Sở Lăng Phong tới chín mươi phần trăm, chẳng trách Tiểu Sư Niệm không kiêng dè gì đã gọi hai tiếng trai đẹp.
Nhưng trai đẹp ôm Khoai Tây trong lòng, trông như đã quen tay vậy.
“Hôm qua cô bảo hôm nay sẽ đi thử áo cưới với bạn, tiện đường tôi với Húc Ninh đi qua cũng muốn xem thử.” Cố Tiểu An nói xong, quay đầu nhìn thiếu niên phía sau, “Cậu cả nhà tôi, Sở Húc Ninh.”
Sở Húc Ninh khẽ gật đầu chào, trên khuôn mặt cương nghị chẳng có biểu cảm gì, không hề để tâm tới ba cô nhóc mê trai đứng cạnh chân mình đang đứng nhỏ dãi ròng ròng.
“Cháu chào cô.”
Thủy An Lạc chậc chậc vài tiếng. Trước kia cổ từng nghe Sở Ninh Dực nói Sở Lăng Phong có một đứa con trai lớn, là con nuôi, những đứa trẻ này từ lúc ra đời đã rất kỳ lạ, không ngờ khi gặp được mới biết nó giống Sở Lăng Phong đến thế.
Khoai Tây được anh trai ôm trong lòng, đôi mắt to tròn đảo tới đảo lui, cúi đầu nhìn Bánh Bao Đậu, vươn cánh tay bé xíu muốn túm lấy Bánh Bao Đậu, còn ê ê a a kêu ầm lên.
Khoai Tây còn nhỏ, nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890938/chuong-2606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.