Tân Nhạc trông nom cả một đêm không dám chợp mắt. Cô chỉ sợ Mặc Lộ Túc đột nhiên có biến chứng gì đó. May mà sức khỏe bình thường của Mặc Lộ Túc vốn đã tốt cho nên buổi tối đầu tiên vẫn được xem là an toàn.
Sáng sớm Tân Dương lại tới. Phòng bệnh của cậu ở cách đó không xa.
“Anh rể không có vấn đề gì chứ?” Tân Dương tự giác sửa lại xưng hô.
Tân Nhạc cũng không ngăn cản mà chỉ kéo chăn cho Mặc Lộ Túc. Cô muốn rút tay của mình ra nhưng lại phát hiện anh nắm rất chặt.
Ánh mắt của Tân Dương di chuyển xuống dưới rồi chặc lưỡi nói: “Xem ra là không sao rồi, anh rể cũng chạy không thoát nhỉ!”
“Chỉ biết nói linh tinh!” Tân Nhạc nói, tâm tình cũng tốt hơn.
“Xem ra vụ tai nạn giao thông này cũng đáng giá lắm! Cái kẻ gây họa kia lại thành công thần với hai người rồi! Xem ra có người không về được thành phố S rồi!” Tân Dương thở dài nói.
Tai nạn giao thông?
Nhắc tới tai nạn giao thông thì Tân Nhạc cũng chợt nhận ra rằng, dường như lúc đó cô thấy được người kia chính là... Trần Thiến Đồng.
Nhưng mà tại sao?
Cô với Trần Thiến Đồng xưa nay không thù không oán, vậy thì tại sao cô ta lại muốn giết cô chứ?
“Nhưng mà chị An Lạc có nói việc này ngài Sở đã giải quyết rồi, chị không cần phải lo lắng đâu!” Tân Dương nói.
Tân Nhạc gật đầu: “Hôm nay em xuất viện rồi! Còn không mau đi thu dọn đồ đạc đi?” Tân Nhạc nói rồi cẩn thận rút tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890890/chuong-2558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.