Tân Nhạc bị mẹ mình đuổi về nhà nghỉ ngơi. Lúc đầu cô vẫn muốn ở lại bệnh viện nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của ba, cô quyết định về nhà luôn.
Mặc Lộ Túc cố gắng tỉnh táo để nói chuyện với mẹ Tân Nhạc một lúc, nhưng mẹ cô đã nhìn ra cho nên liền bảo anh mau nghỉ ngơi.
Mặc Lộ Túc xin lỗi một tiếng rồi từ từ chìm vào giấc ngủ, trong thành phần thuốc chống viêm có cả thuốc an thần cho nên khoảng thời gian anh tỉnh lại kỳ thật rất ít.
Buổi trưa Thủy An Lạc có chạy qua xem tình hình, thấy ba mẹ Tân Nhạc vẫn đang ở đây cô cũng thấy yên tâm hơn.
Thủy An Lạc đặt cặp lồng xuống rồi nói: “Cháu còn lo anh ấy có thể bị đói bụng cơ đấy, không ngờ là vẫn chậm một bước!” Thủy An Lạc cười nói.
Mặc Lộ Túc tựa vào gối đầu, trừng mắt nhìn cô.
“Ba mẹ với cô Hai cũng muốn qua đây nhưng bị Ninh Dực cản lại rồi, thời tiết không được tốt, sức khỏe của bọn họ cũng bất tiện, cho nên không để mọi người tới thì hơn!” Sau khi lão phu nhân qua đời, cô Hai và ba chồng của Thủy An Lạc cũng hoàn toàn sụp đổ, mùa đông này chắc chắn không được khỏe.
“Không cần đâu.” Mặc Lộ Túc khẽ nói, không nghe ra được tâm trạng của anh thế nào.
Ba của anh còn chưa tới thì cô với bác qua đây cũng có ích gì dâu?
“Bác thế nào rồi?”
“Vẫn như vậy thôi, sau khi bà qua đời thì vẫn không tốt lắm. Sau khi biết anh gặp chuyện không may thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890891/chuong-2559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.