Cánh cửa mở ra, Tân Dương giậm chân đi vào, “Sao mãi mới mở cửa thế, em sắp lạnh chết rồi này.”
Tân Nhạc trợn trắng mắt đi vào bếp, “Sao em lại tới đây?”
“Biết chị có một mình rất đáng thương nên tới ăn Tết với chị nè, đúng là em trai tốt nhất trên đời phải không?” Tân Dương theo Tân Nhạc vào bếp, sau đó mở tủ lạnh ra, “Em biết chắc chắn là chị lại mua sủi cảo đông lạnh mà.”
Tân Nhạc bóc một gói sủi cảo ra đổ vào nước sôi, tựa vào bệ đá nhìn cái người đang muốn tìm thứ gì khác trong tủ lạnh ra ăn, “Ba mẹ có biết em tới đây không?”
“Biết chứ, ba mẹ ngầm cho phép mà.” Tân Dương nói, “Không có gì thật hả, chị định ăn sủi cảo từ mùng một tới rằm luôn đấy à?”
“Không ăn cho nhịn, làm như chị cầu em ăn không bằng.” Tân Nhạc hừ lạnh một tiếng, sau khi vớt sủi cảo lên liền tắt bếp.
Tân Dương lầm bầm một hồi, cuối cùng vẫn phải bất mãn bưng sủi cảo ra ngoài.
Tân Nhạc vớt hết sủi cảo lên rồi rửa nồi, sau đó lại lấy thêm một ít thức ăn ở dưới tủ ra giã đông để làm món khác.
Tân Dương ôm bát đứng trước cửa bếp vừa ăn sủi cảo vừa nhìn bà chị nhà mình, “Làm cho ai ăn đây? Chẳng lẽ là cho em?”
“Trông đã xấu rồi mà mơ còn đẹp nữa.” Tân Nhạc hừ một tiếng rồi lại tiếp tục nhặt rau, thái thịt.
“Chẳng lẽ là làm cho chồng trước của chị? Hai người làm lành với nhau thật rồi hả?” Tân Dương nói rồi lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890827/chuong-2495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.