Cả Bánh Bao Đậu và Bánh Bao Rau cùng nhau ngẩng lên nhìn mẹ, ánh mắt bất mãn dò hỏi: Xấu đấy, thì sao nào?
Thủy An Lạc bình tĩnh mỉm cười: Không có gì, các con nói cái gì cũng đúng hết.
Bữa cơm này vẫn có thể nói là hòa hợp. Trong lúc ăn cơm, Sở Ninh Dực có nói tới chuyện hộ khẩu của Tân Dương, mẹ Tân Nhạc nghe xong cũng thấy hơi dao động, nhưng ba Tân Nhạc lại nói thẳng: “Có thể thi được vào trường nó thích hay không là do khả năng của nó.”
Tân Dương khẽ nhún vai không nói gì nữa.
Mẹ Tân Nhạc ngẫm một hồi rồi cũng không nói gì nữa, bà tin tưởng con trai mình.
Ăn cơm xong mẹ Tân Nhạc lại bưng hoa quả lên.
“Oa, con thích nhất là dâu tây đấy ạ, con cảm ơn bà.” Bánh Bao Đậu vui sướng nói.
Thủy An Lạc và Bánh Bao Rau cùng nhìn Bánh Bao Đậu đang cười tít mắt. Đợi đã cô gái, con thích dâu tây nhất từ bao giờ vậy? Không phải anh đào mới mà quả con thích ăn nhất sao?
Bánh Bao Rau nghĩ, luận về tỏ ra đáng yêu lấy lòng người khác, Bánh Bao Đậu có thể nói là một nhân vật đạt cấp tổ sư luôn. Ngay từ lúc ở trong bụng mẹ em đã biết mấy trò này rồi à? Sao chưa từng thấy em nịnh nọt anh bao giờ hả.
Mẹ Tân Nhạc bị con bé chọc cho cười mãi, làm gì có chuyện gì vui hơn việc đồ mình mua về mà người ta thích nữa chứ?
Bánh Bao Đậu đùa với mẹ Tân Nhạc, còn Thủy An Lạc với Tân Nhạc thì đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890799/chuong-2467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.