Ba Tân Nhạc cười ha hả, xua xua tay, “Không dám so, sao mà bằng được.”
Thủy An Lạc dựa vào bả vai Sở Ninh Dực, tiện thể lại nhìn đồng hồ. Lúc này cũng chỉ mới bốn rưỡi chiều, hơn nữa bàn cờ này trong vòng nửa tiếng chưa chắc đã đánh xong được, cô liền đứng dậy, “Dì à, để cháu giúp dì nấu cơm.”
“Đừng chạm vào nước lạnh, không mấy hôm nữa lại ốm bây giờ.” Sở Ninh Dực dặn.
“Biết rồi, biết rồi mà.” Thủy An Lạc vừa cười tủm tỉm đáp lại anh vừa kéo Tân Nhạc vào bếp.
Tân Nhạc lạnh lùng liếc nhìn cô, “Show ân ái không thể nhìn thời gian địa điểm chút được à?”
“Show rồi sao?” Thủy An Lạc chớp mắt, nói nghe rất vô tội.
Tân Nhạc: “...”
Muốn đập chết cậu ta ghê, muốn đập chết tươi luôn ấy.
Bữa cơm này phải tới hơn sáu giờ mới chính thức nấu xong xuôi. Mẹ Tân nấu luôn một mâm đầy đủ hương vị, chẳng trách Tân Nhạc lại nấu cơm ngon như vậy.
Nhưng ván cờ kia vẫn bất phân thắng bại, Sở Ninh Dực sắp xuống cờ, có lẽ sau nước cờ này anh thắng rồi.
Thủy An Lạc đi ra gọi hai người ăn cơm tôi. Sở Ninh Dực đặt quân cờ trong tay xuống khẽ cười nói: “Chú, hôm nay chúng ta dừng lại ở đây nhé, dù sao thì cháu cũng không thể xuống được nước cờ cuối cùng được.”
Thủy An Lạc ngẩn ra không biết hai người họ đang nói cái gì.
Ba Tân Nhạc đang định đứng dậy lại khựng lại nhìn Sở Ninh Dực.
Lúc này Sở Ninh Dực không nhìn ông, mà đang nắm thử tay Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890798/chuong-2466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.