Sở Ninh Dực liếc mắt nhìn Thủy An Lạc, để lại một chữ rồi mở cửa xuống xe, sau đó đi ra đằng sau ôm Bánh Bao Đậu xuống, lại vươn tay kéo Bánh Bao Rau bên trong ôm xuống.
Thủy An Lạc nhận điện thoại liền mở cửa xuống xe: “Đàn anh.”
Lúc này Mặc Lộ Túc đang tựa bên cạnh xe, sắc mặt tuyệt đối không phải chỉ là đem, nơi nào đó trên người còn hơi ẩn ẩn đau một cách quỷ quái.
Mới cách đó không lâu, anh kéo Tân Nhạc ra ngoài, có điều không biết tại sao người phụ nữ này lại thay đổi nhiều như vậy, anh còn chưa nói gì, đã bị cô nàng đá cho một cái.
Mà cú đá này, thiếu chút nữa làm nửa đời còn lại của anh đi đứt.
“Tân Nhạc có tìm em không?” Mặc Lộ Túc nén cơn đau trên người, mở miệng hỏi.
Thủy An Lạc dừng một chút, vươn tay dắt Bánh Bao Rau, đi theo Sở Ninh Dực vào khách sạn.
“Không, chẳng phải cô ấy đi cùng anh à?” Thủy An Lạc hiếu kỳ mở miệng hỏi.
“Không có gì.” Nói xong, Mặc Lộ Túc liền cúp máy.
Thủy An Lạc tò mò nhìn di động của mình, thực sự không hiểu người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì đây.
Sở Ninh Dực dẫn hai mẹ con đến đại sảnh, quay đầu lại nhìn Thủy An Lạc: “Nói gì thế?”
Thủy An Lạc vẫn giữ vẻ mặt ngơ ngác, tò mò hỏi: “Chỉ hỏi em Tân Nhạc đâu, em bảo không đến tìm em, sau đó liền cúp.”
Sở Ninh Dực gật một cái, đặt một gian phòng tổng thống.
Thủy An Lạc gọi cho Tân Nhạc, lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890786/chuong-2454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.