Tân Nhạc vội vàng gật đầu, cười híp mắt nói: “Không đâu, không đâu.”
Tân Dương đang xem Ảnh Điệp liền ngẩng đầu nhìn chị gái mình một cái: “Chị đang hả hê lắm đúng không.”
“Nói linh tinh gì đấy?” Tân Nhạc trừng mắt nhìn thằng em, sau đó vươn tay cầm lấy đĩa phim trên bàn, “Mày thích anh ấy từ lúc nào thế?”
Tân Dương nhìn thấy Phong Phong, mắt sáng lên, kích động nói, “Chị không thấy anh ấy mỗi hành động cử chỉ của anh ấy đều rất thời thượng sao? Lần nào anh ấy đến dự lễ trao giải Oscar cũng có thể khiến cho cả hội trường xao động, nhưng lần trước anh ấy đạt được tượng vàng Oscar mà lại không đến nhận giải, thật đáng tiếc.”
Tân Nhạc nhìn dáng vẻ tiếc nuối của em trai, muốn nói, anh ấy cũng muốn đi, nhưng lại bận theo đuổi vợ đến nỗi nằm viện luôn.
“Hiện giờ Phong Phong đang phát triển trong nước, em thấy sân khấu này không thích hợp với anh ấy, tuy phim truyền hình của anh ấy rất ăn khách nhưng em vẫn cứ cảm thấy những tác phẩm lớn của Hollywood mới xứng tầm với anh ấy.” Tân Dương tiếc hận nói.
Tân Nhạc xì một tiếng, chuyện này không ai nói chính xác được, có thể người ta thích cuộc sống như vậy thì sao?
Ba của Tân Nhạc vốn đang xem báo, đột nhiên lại ngẩng đầu nhìn về phía Tân Nhạc, “Nhạc Nhạc, ba đột nhiên nhớ ra, cái cậu sáng nay có phải chính là Sở Ninh Dực vẫn thường xuất hiện trên bản tin tài chính kinh tế không?”
Tân Nhạc gật đầu, “Đúng ạ, anh ấy là chồng của bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890787/chuong-2455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.