Đang ăn dở, Tân Nhạc đột nhiên đứng dậy nói: “Tôi vào nhà vệ sinh một lát!”
Cô nói rồi thò chân đá lớp trưởng một cái, sau đó mới nhích người đi ra ngoài.
Lớp trưởng tiếp tục cười ha hả trò chuyện với mọi người, dường như không để ý chuyện Tân Nhạc vừa rời đi.
Sau khi ra ngoài, Tân Nhạc lập tức đi vào nhà vệ sinh, không ngờ lúc bước ra lại trông thấy Mặc Lộ Túc.
Mặc Lộ Túc đứng tựa lưng vào tường. Hôm nay anh đã thay một chiếc áo khoác dài khác nhưng vẫn là màu đen. Quần áo của anh trước giờ vẫn là một màu đen như vậy, rất âm trầm, giống như chính con người của anh.
Tân Nhạc không để ý chuyện vì sao anh lại xuất hiện ở chỗ này, cô chỉ lướt qua anh rồi rời đi.
Mặc Lộ Túc lập tức nắm chặt lấy cổ tay của cô: “Em còn chưa nhìn thấy rõ ràng sao? Người kia chỉ đang lợi dụng em mà thôi!” Mặc Lộ Túc trầm giọng nói.
Tân Nhạc quay đầu, dùng ánh mắt lạnh như băng chiếu thẳng vào anh: “Vậy thì thế nào? Tôi muốn để người ta lợi dụng tôi cũng không được sao?”
Tân Nhạc vừa nói vừa giật mạnh tay, cứ như muốn rút tay của mình ra. Đáng tiếc, Mặc Lộ Túc lại nắm rất chặt.
“Muốn để người ta lợi dụng?” Sắc mặt của Mặc Lộ Túc càng âm trầm hơn.
“Nhưng mà... không bao gồm anh!” Tân Nhạc nói gằn từng chữ một. Đối với việc Thương Huy lợi dụng mình thì cô cũng chẳng có cảm giác gì đặc biệt, thậm chí còn chẳng buồn tức giận. Có lẽ là vì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890765/chuong-2433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.