Sắc mặt của Mặc Lộ Túc đen như nắm than.
Tân Nhạc che mũi của mình lại rồi chỉ chỉ bên ngoài, dùng ánh mắt nói với anh: Tôi đi ra ngoài xem trước một chút.
Mặc Lộ Túc khẽ nhích người để nhường đường cho cô.
Căn phòng vệ sinh này khá nhỏ, vậy nên bây giờ Tân Nhạc muốn đi ra thì khó tránh khỏi việc phải đụng chạm thân thể với Mặc Lộ Túc. Mặc Lộ Túc cúi đầu, ánh mắt vừa vặn rơi vào ngực của Tân Nhạc.
Làn da trắng nõn đến mức hơi gai mắt.
Đột nhiên, Mặc Lộ Túc dùng tay giữ eo của cô lại. Tân Nhạc giật mình ngẩng đầu lên thì bất ngờ bị nụ hôn Mặc Lộ Túc tấn công.
Tân Nhạc: “...”
Má nó chứ!
Bác sĩ Mặc! Anh có cần phải có khẩu vị nặng như vậy không, lẽ nào anh không cảm thấy cái địa điểm có cái mùi khủng khiếp này rất quái dị sao?
Lẽ nào, anh không cảm thấy những âm thanh vang lên bên tai vô cùng... thốn?
Hiển nhiên là, người đàn ông nào đó hoàn toàn không cảm thấy những điều này.
Tân Nhạc không dám giãy giụa, sợ làm những người bên ngoài nghi ngờ, vậy nên cô chỉ có thể hung hăng véo mạnh vào eo anh.
Mặc Lộ Túc ăn đau rốt cuộc cũng ngừng lại, chỉ là cái trán của anh kề sát vào trán cô.
Hình như, đây là lần đầu tiên anh chủ động hôn môi Tân Nhạc mà không phải làm cái việc đó. Mà, hương vị của cô vẫn tốt lành như những gì mà anh ta tưởng tượng.
Tân Nhạc hung hăng nhìn Mặc Lộ Túc rồi khẽ đẩy anh, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890766/chuong-2434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.