Thương Huy mỉm cười nhìn cô rồi dịu dàng nói: “Em nói hay là để anh nói?”
Lớp trưởng liền kéo kéo áo của Tân Nhạc, Tân Nhạc nhìn anh ta tỏ ý đã hiểu.
Lúc này lớp trưởng mới yên tâm, sau đó cầm đũa lên nói: “Ăn, ăn nào, vừa ăn vừa nghe nào! Dù sao thì đây cũng là tin tức trọng đại của hai học bá lớp chúng ta đó!”
Mọi người bật cười rồi cùng nhau cầm đũa lên.
Thương Huy nhìn lớp trưởng đưa đũa cho Lý Tử, thấy cô ấy mỉm cười thì bàn tay khẽ siết chặt lại, một lúc sau mới mở miệng: “Hôm nay, tôi tới đây cũng là vì có chuyện muốn thông báo với mọi người, đó là...”
“Thiếu phu nhân, canh gà ác này là do thiếu gia phân phó nhà bếp nấu! Thiếu gia có nói, đồ ăn đưa lên trước chủ yếu là các loại đồ ăn nguội nên thiếu phu nhân ăn ít một chút.” Quản lý đột nhiên xuất hiện rồi để nhân viên phục vụ đặt canh gà ở trước mặt Tân Nhạc, rồi khom lưng dẫn người rời đi.
Thế nhưng, sự xuất hiện đột ngột của quản lý khiến cả căn phòng rơi vào bầu không khí xấu hổ.
Thiếu... phu nhân?
Đức Mãn Lâu là nhà hàng lớn nhất ở thành phố S, nghe nói là một hệ thống nhà hàng với trụ sở chính đặt ở thành phố A.
Mà Tân Nhạc lại công tác ở thành phố A, một tiếng thiếu phu nhân này đúng là lúng túng đến cực điểm.
Tân Nhạc híp mắt nhìn bát canh gà trước mặt mình. Bàn tay đang nắm chặt của Thương Huy bất giác siết chặt hơn.
“Tân Nhạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890764/chuong-2432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.