Tân Nhạc cười, đưa tay đánh lớp phó một cái: “Nói cái gì đó, được rồi, tôi tự phạt vậy! Tân Nhạc bưng ly rượu đứng lên nhìn các thành viên đã đến đầy đủ của lớp bọn họ. Có lẽ mấy năm nay mọi người vẫn giữ liên lạc với nhau, chỉ có mình cô là cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người.
Thương Huy lập tức nắm lấy cổ tay của Tân Nhạc rồi cầm lấy ly rượu trên tay cô, nói: “Sức khỏe của Tân Nhạc không được tốt, rượu này để tôi uống thay cô ấy.”
Thương Huy nói rồi dứt khoát ngửa đầu uống cạn chén rượu.
Lý Tử gắt gao nắm chặt khăn trải bàn, không lên tiếng.
Lớp trưởng vẫn mập mạp như năm đó, lúc anh ta cười rộ lên trông giống y như Phật Di Lạc, lúc này anh ta cũng đang nhìn Tân Nhạc.
“Học bá đến Đế Đô rồi quên luôn cả chúng ta. Nào nào, để tôi giới thiệu vợ của tôi cho cậu nào, cậu có nhớ không? Đây là học bá của lớp cạnh chúng ta khi đó đấy.” Lớp trưởng cười híp mắt rồi lôi kéo Lý Tử đứng dậy.
Tân Nhạc bật cười. Đương nhiên là nhớ kỹ rồi, lần đầu tiên vợ anh phá thai còn do tôi đưa đến bệnh viện đấy, còn có thể không biết được sao? Nhưng mà nói mấy câu này ra thì chẳng khác gì tát thẳng vào mặt của lớp trưởng.
“Đương nhiên là tôi nhớ rồi, ngày hôm qua vừa mới gặp nhau xong.” Tân Nhạc khẽ gật đầu với Lý Tử.
Thương Huy uống xong, đặt ly rượu lên mặt bàn rồi kéo Tân Nhạc ngồi xuống.
Lớp trường thấy người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890763/chuong-2431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.