Thủy An Lạc hiểu là vì chuyện lần trước cho nên ba cô đã có chút mâu thuẫn với ba mẹ của Sở Ninh Dực.
“Thế em sẽ ở nhà ăn cơm tất niên với ba em.” Thủy An Lạc buồn bực nói: “Đằng nào thì mẹ anh cũng không thích em.”
Sở Ninh Dực nghe cô nhỏ giọng lầu bầu như vậy liền dứt khoát đặt đôi đũa trong tay xuống.
“Em có chắc là muốn vì cái chuyện muôn thuở ăn tết ở nhà chồng hay nhà vợ ngàn năm thay đổi này mà để chúng ta cãi nhau không?” Sở Ninh Dực trầm giọng nói.
Thủy An Lạc khẽ mím chặt môi, cúi đầu không nói lời nào.
“Được rồi, đến lúc đó anh sẽ nghĩ cách!” Sở Ninh Dực không ngờ đến một ngày anh cũng phải đối mặt với vấn đề này.
Thủy An Lạc gật đầu, bản thân cô cũng không nghĩ mình sẽ phải đối mặt với chuyện này.
Về chuyện Sở Thị đột nhiên thay máu trước Tết đã khiến nền kinh tế của thành phố A run lên ba cái, tất cả mọi người đều cẩn thận ngóng xem, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện lớn gì đó mà bọn họ không biết.
Hiếm khi có dịp Thủy An Lạc chịu xem bản tin kinh tế và tài chính, bởi vì lần này người tin tức đầu tiên của bản tin tài chính là ông chồng của cô.
“Chậc chậc chậc, còn chưa thay máu mà mấy bản tin tài chính đã tìm được đề tài rồi, bữa tiệc tất niên của Sở Thị thành cái lò sát sinh, ba mươi phần trăm nhân viên cấp đều bị cho thôi việc.” Thủy An Lạc đọc tin tức cho người nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890724/chuong-2392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.