Sở Ninh Dực nhướng mi nhưng không phủ nhận.
“Hôm nay thằng bé biểu hiện rất tốt.” Sở Ninh Dực hài lòng nói.
Hiếm khi có dịp mà Bánh Bao Rau toét miệng cười với ba mình.
Bánh Bao Rau cơm nước xong xuôi liền chạy ra ngoài, Sở Ninh Dực bắt đầu cầm đũa lên ăn cơm của mình.
Thủy An Lạc nhìn Bánh Bao Rau đang tự rửa tay rồi thu mắt lại, nói: “Bị người ta đùa giỡn sao?”
Sở Ninh Dực nhìn ai kia đang chống cằm, cười híp mắt nhìn mình thì đưa tay chỉ Bánh Bao Rau đang bước ra khỏi phòng tắm: “Là con trai em đi đùa giỡn người ta, còn chọc vào ngực người ta.”
“Ui chao ~ con em đi đùa giỡn sao, chắc anh thấy hụt hẫng lắm đấy nhỉ!” Thủy An Lạc vẫn cười tủm tỉm.
Sở Ninh Dực híp mắt nhìn vợ mình rồi đưa chân kẹp lấy chân của cô, tay thì nắm được cằm của Thủy An Lạc: “Anh chỉ muốn chọc em thôi!”
Thủy An Lạc: “...”
Này này này, anh Sở à, anh đừng đang yên đang lành lại đòi lái xe chứ!
Sở Ninh Dực tiếp tục ăn cơm, Thủy An Lạc giãy giãy chân của mình một chút nhưng không giãy ra được nên cô trừng mắt nhìn người đàn ông đang ngồi đối diện mình.
Thủy An Lạc mặc kệ anh, sau đó chống cằm nhìn Sở Ninh Dực đang dùng cơm: “Anh Sở, anh nói xem một người có thể cùng lúc yêu được hai người không?”
Sở Ninh Dực dừng một chút, ngẩng đầu nhìn Thủy An Lạc: “Động kinh à?”
Thủy An Lạc trợn trắng mắt: “Hôm nay em gọi video với mẹ, sau đó em nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890723/chuong-2391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.