Thủy An Lạc bình tĩnh lại, mặc dù cô biết người đàn ông này không phải người tốt nhưng mà không hiểu sao cô vẫn cảm thấy yên tâm đến lạ.
“Cút!” A Sơ vừa nhìn thẳng vào ba gã đàn ông kia vừa trầm giọng nói.
Ba người kia nhìn nhau, sao họ có thể không nhận ra người đàn ông trước mặt này được.
“A Sơ! Chuyện này không liên quan gì đến anh!” Một người trong đó kêu lên.
Mặt A Sơ không chút gợn sóng, thấy bọn họ không đi, anh ta liền xông thẳng lên.
Thậm chí còn chẳng thèm nhắc Thủy An Lạc phải đi trước.
Quả nhiên, nhân vật cấp bậc đại thần đều tự tin hơn người bình thường.
A Sơ tấn công rất nhanh. Lúc Thủy An Lạc còn chưa kịp nhìn thấy cái gì thì ba gã đàn ông kia đã ôm lấy chân của mình ngã xuống. sau đó A Sơ cũng đã qua bên kia hỗ trợ Kiều Nhã Nguyễn.
Kiều Nhã Nguyễn và Hắc Long đều đã bị thương. Băng Tuyết đang sáp tới.
Lúc Băng Tuyết ra tay với Kiều Nhã Nguyễn thì đột nhiên cổ tay bị người nắm lấy, sức lực kia cô ta không thể chịu đựng được.
“A Sơ!”
Băng Tuyết thu tay của mình lại. A Sơ cũng thả tay cô ta ra.
Thủy An Lạc chạy tới đỡ Kiều Nhã Nguyễn đứng dậy, lại quay sang nhìn Hắc Long: “Hắc Long! Quay về!” Thủy An Lạc trầm giọng nói.
Hắc Long sủa lên một tiếng, nó biết có ở lại đây cũng không có gì tốt cho nên đành cà nhắc chạy về.
Thủy An Lạc đỡ Kiều Nhã Nguyễn đứng dậy: “Không sao chứ?"
Kiều Nhã Nguyễn lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890610/chuong-2278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.