Sở Ninh Dực nghĩ gì đó rồi liền bảo Mân Hinh đưa tai nghe cho Thủy An Lạc, anh có chuyện cần phải nói với cô.
Mân Hinh bảo anh chờ, sau đó tai nghe vọng ra tiếng bước chân rồi tiếp đó cả tai nghe và mic đều được đặt vào tay Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc đã uống hơi nhiều nên lúc này mặt mũi cũng đã đỏ bừng lên.
Cô vừa nghe thấy giọng nói của Sở Ninh Dực thì liền nằm bò ra quầy bar, cười: “Anh vào đó bình an là được rồi.”
“Em không làm gì sai cả!” Sở Ninh Dực dịu dàng nói.
Giọng nói âm êm ái của Sở Ninh Dực xuyên qua tai nghe truyền ra bên ngoài. Thủy An Lạc vẫn nằm bò ra quầy bar như cũ, bên mặt bị đè xuống đã hơi đỏ lên.
“Em không làm sai! Em biết mình không làm gì sai hết! Em không cho phép bất cứ kẻ nào ức hiếp anh hết! Không ai được phép cả!” Thủy An Lạc vừa nói vừa nhắm mắt lại, tay vẫn còn nắm lấy chai rượu đã rỗng từ khi nào.
Sở Ninh Dực nghe tiếng ngáy nhẹ nhàng của cô. Vì một câu nói của Thủy An Lạc mà khiến trái tim của anh mềm nhũn.
Cô ngốc nhà anh chỉ vì không muốn anh bị tổn thương mà không ngại đắc tội với cả thế giới này.
“Anh Cả, Lạc Lạc ngủ mất rồi, hai người nhớ cẩn thận một chút!” Mân Hinh nhỏ giọng nói.
Sở Ninh Dực “ừ” một tiếng, sau khi tai nghe không còn tiếng gì nữa, Sở Ninh Dực đứng một lát rồi mới đuổi theo An Phong Dương.
Lúc này An Phong Dương đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890600/chuong-2268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.