Kiều Nhã Nguyễn lo lắng nhìn Thủy An Lạc: “Làm sao thế?”
“Janis tìm tới nơi rồi, còn Cố Minh Hạo thì kể chuyện hồi còn nhỏ với tao.” Thủy An Lạc vừa nói vừa ôm gối, vùi người vào sofa: “Nhưng mà hắn lại không hề biết rằng, Thủy An Lạc không chỉ đơn giản là tính tình không tốt, mà còn rất xấu xa nữa. Trên thế gian này, nếu ai dám gây tổn thương tới Sở Ninh Dực thì cô ấy đều sẽ không mềm lòng.”
Mân Hinh và Kiều Nhã Nguyễn đưa mắt nhìn nhau, đồng thời yên lặng không lên tiếng.
Thủy An Lạc ôm gối nhìn về một phía nào đó, trong mắt có chút mơ màng.
Cố Minh Hạo đứng bên cửa sổ nhìn di động đã bị dập tắt, nó vang lên những âm thanh tút tút tút đi kèm với tiếng bước chân đi lên cầu thang, càng ngày càng gần.
Cố Minh Hạo cất di động đi rồi đứng thẳng dậy, quay đầu nhìn người đang bước vào.
Hắn muốn thử nhìn xem, lần này Janis sẽ dùng cách gì để đối phó với hắn.
Janis chỉ đến một mình, Cố Minh Hạo và hắn nhìn thẳng vào nhau.
Janis hơi hơi cong môi, nụ cười mang theo một chút khinh thường.
Cố Minh Hạo từ từ bước tới, nói: “Janis, đây không phải là nơi mà mày nên tới.”
Janis nghịch nghịch di động của mình, vẻ cợt nhả hiện hữu giữa hai hàng lông mày: “Hôm nay, người của tao tìm được một đoạn video rất hay ho trong máy của Sở Ninh Dực, tao nghĩ chắc mày sẽ có hứng thú đấy.”
Người của tao?
Janis cố tình nhấn mạnh ba chữ “người của tao” như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890599/chuong-2267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.