Thủy An Lạc đi theo anh, chống hai tay lên bàn nói: “Em có thể khiến hai người đó lục đục với nhau, hơn nữa còn với thời gian nhanh nhất, điểm chung duy nhất giữa bọn họ chính là em.”
Sở Ninh Dực ngẩng đầu, nhìn ánh mắt đầy kích động của Thủy An Lạc.
“Thủy An Lạc, dạo này em rảnh rỗi quá nên ngứa da đúng không?” Anh gõ bàn một cái, “Em phối hợp với Phong Tứ là được rồi, những chuyện khác không cần em can thiệp.”
“Sở Ninh Dực anh như thế là không được!” Thủy An Lạc phản bác, “Anh không thể chỉ vì quan hệ giữa em và anh mà không dùng kế hay lại muốn đi đường vòng như thế.”
Sở Ninh Dực ôi chao một tiếng, “Anh và em có quan hệ như thế nào?”
Đáng ăn đòn nhất không ai ngoài Sở Ninh Dực, mà thèm bị đập nhất không ai ngoài người trước mặt này.
Thủy An Lạc nghiến răng nghiến lợi nhìn Sở Ninh Dực, “Cho anh hai sự lựa chọn, một, em tự mình ra tay, làm gì thì anh đừng can thiệp, hai, anh lên kế hoạch, em ra tay.”
Bàn tay đang gõ lên mặt bàn của Sở Ninh Dực cũng dừng lại, từ từ lại gần Thủy An Lạc, trán gần như áp lên trán cô: “Ba, lăn đi ngủ đi.”
“Sở Ninh Dực.” Thủy An Lạc kêu lên.
“Anh có cách để bọn họ tự cắn xé nhau, nếu em chưa muốn ngủ, anh cũng có thể làm chuyện gì đó giúp em buồn ngủ.” Sở Ninh Dực mỉm cười nói.
“Tạm biệt.” Thủy An Lạc nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng làm việc.
Sở Ninh Dực cười xùy một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890544/chuong-2212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.