Xin lỗi?
Giờ giả mù sa mưa tới xin lỗi, chị đây kiêu không thèm nhận nhé.
Thủy An Lạc tắt mail đi rồi lại chơi game tiếp.
Không lâu sau lại có một tin nhắn nữa được gửi đến, Thủy An Lạc nhíu mày liếc qua, vẫn là mail của Janis.
[An, chuyện trước đây thật sự chỉ là hiểu lầm thôi, tại sao không thể cho tôi một cơ hội để giải thích chứ?]
[An, nếu như cô đã xem thư rồi, tại sao không chịu trả lời tôi?]
[An, cô biết là tôi sẽ không hại cô mà, dù sao thì giữa hai chúng ta vẫn còn có quan hệ qua lại.]
Thủy An Lạc nhìn tin nhắn cuối cùng bỗng nổi giận, gõ cạch cạch cạch lên bàn phím.
[Thủy An Lạc trả lời Janis: Giữa hai chúng ta có quan hệ gì? Janis, anh đừng có nhận xằng. Chuyện lúc trước có phải hiểu lầm hay không anh rõ hơn tôi nhiều.]
Gửi xong, Thủy An Lạc tức giận tắt mail, chơi game tiếp.
“Tích tích”
Lại có mail tới, Thủy An Lạc mở ra nhìn tin nhắn trong đó.
[Janis trả lời Thủy An Lạc: An, chẳng lẽ cô chưa từng gạt tôi sao?]
Thủy An Lạc hít thở sâu, nhìn câu nói trên màn hình.
Nghĩ một hồi, cô bắt đầu trả lời lại.
[Thủy An Lạc trả lời Janis: Đúng là nực cười thật, tôi gạt anh cái gì? Tôi từng nói bí mật gì với anh sao hả?]
Thủy An Lạc tức tối, chụp luôn lại màn hình, cạch cạch cạch quăng cho Sở Ninh Dực.
Quả nhiên, một lát sau, cửa phòng làm việc mở ra.
Sở Ninh Dực sải bước đi tới bên bàn, cúi nhìn Thủy An Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890509/chuong-2177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.