Thủy An Lạc lục tìm từng quyển một, Sở Ninh Dực liền đứng dậy đi ra ngoài rót nước cho cô.
Sau khi Thủy An Lạc tìm được bản báo cáo kia, cô liền lấy ra xem kỹ lại một lượt, nhưng cũng không tìm ra được manh mối nào.
“Em luôn nghĩ rằng về mặt y học, chúng ta không thể điều tra cặn kẽ được cơ, con người thật sự là một sinh vật thần kỳ.” Thủy An Lạc thở dài nói.
Sở Ninh Dực đưa nước cho cô, “Mai em đưa cho Phong Tứ xem thử xem, dạo gần đây cậu ta đang nghiên cứu về vấn đề trí nhớ vụn vỡ.”
Thủy An Lạc nhún vai, đặt quyển ghi chép lên bàn, dù sao cô cũng không tra ra cái gì cả.
“Thế nên lần này anh đã tranh thủ được thời gian cho mình rồi à, nhưng em thấy Cố Minh Hạo sẽ không từ bỏ ý đồ dễ dàng thế đâu.” Thủy An Lạc cầm cốc nước nói, “Anh chơi hắn hai lần, không sợ hắn điên lên cắn lại anh một phát hả?”
Sở Ninh Dực nhíu mày, anh còn đang sợ hắn không cắn mình nữa kìa.
Thủy An Lạc uống nước xong lại nghĩ đến vấn đề mà trước đó Sở Ninh Dực đã hỏi cô.
“Thật ra em cảm thấy lần này bọn chúng bị tổn hại nghiêm trọng ở thành phố A, tạm thời chắc cũng không vùng lên được đâu.” Thủy An Lạc quay lại nhìn Bánh Bao Đậu đang ngủ yên, thấy con gái đạp chăn ra cô liền với chăn đắp lại cho cô bé.
“Người cải tạo gen xuất hiện vấn đề lớn, hiện tại chắc bọn chúng đang bận xử lý vấn đề của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890508/chuong-2176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.