Thủy An Lạc kéo một thân chật vật đi ra, áo ngủ rộng rãi vừa đủ che khuất mông của cô, thế nhưng vết xanh tím cùng những lỗ kim chằng chịt trên chân của cô thực sự rất dọa người.
Mái tóc của cô rối bù, đôi mắt sưng đỏ, trông cứ như một cô thiếu nữ bị người khác ức hiếp.
Thủy An Lạc ngồi xổm xuống rồi nhìn người đàn ông đang chôn đầu tay của mình.
Bàn tay trắng nõn ướt đẫm nước mắt từ từ vùi vào tay của Sở Ninh Dực, sau đó mạnh mẽ mở tay của anh ra, thế rồi mười ngón tay của họ đan vào nhau.
Sở Ninh Dực không ngẩng đầu, thanh âm vụn vỡ của Thủy An Lạc vang lên.
“Thủy An Lạc, cô có nguyện ý gả cho Sở Ninh Dực làm vợ, dựa theo những giáo huấn của kinh thánh mà ở chung sống với anh, trước mặt thần linh cùng anh hợp thành một thế, yêu anh, thỏa mãn anh, tôn trọng anh, bảo vệ anh, yêu anh giống như yêu chính mình! Dù cho bệnh tât hay khỏe mạnh, giàu sang có hay bần cùng vẫn một lòng chung thủy, mãi cho đến khi rời khỏi thế giới này hay không!”
Đây là lời mà mục sư đã hỏi cô trong lễ kết hôn của hai người họ.
Sở Ninh Dực ngẩng đầu lên, rõ ràng đôi mắt của anh đã ngấm lệ cho nên mới sưng đỏ như vậy.
Anh giống một con thú nhỏ đang bị thương, hoàn toàn không có sự khí phách lúc trước.
“Anh muốn bảo em phản bội lại lời thề của mình sao? Sở Ninh Dực, anh còn có em, cuộc đời của anh sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890331/chuong-1999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.