“Được rồi, mẹ biết con gái mẹ rất ngoan mà.” Kiều Nhã Nguyễn vừa nói vừa mở ngăn kéo ra lấy ra một quyển sổ, sau đó lại hỏi con gái về những chuyện vụn vặt hằng ngày.
Kiều Nhã Nguyễn nghĩ ba gia đình bọn họ tụm lại một chỗ thế này, cái lợi lớn nhất chính là vấn đề con cái, bất kể là nhà ai có việc cũng có thể ném sang nhà người khác, không phải lo lắng mấy chuyện sau đó.
Không cần khách sáo nói cảm ơn, cũng không cần phải mở lời nhờ vả.
Chỉ cần đưa qua đó cũng chẳng khác nào đặt ngay bên cạnh mình.
Kiều Nhã Nguyễn nói với con rằng bọn cô đã đến giờ phải đi ăn cơm rồi nên phải cúp máy, sau đó cô gửi một tin nhắn qua cho Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc vốn định đứng dậy, thế nhưng đọc được tin nhắn của Kiều Nhã Nguyễn thì lại ngồi xuống bắt đầu gõ chữ.
[Tao thấy Hạ Lăng cũng chẳng phải hạng người tốt lành gì đâu. Mặc dù không biết tại sao cô ta lại có khuôn mặt giống chị Kỳ Nhu y như đúc nhưng mà tâm hồn cô ta không phải chị Kỳ Nhu. Mày phải quản chặt Phong điên nhà mày vào đó!]
Thủy An Lạc gõ xong, xác định không có bất cứ vấn đề gì rồi mới gửi đi.
Kiều Nhã Nguyễn nhanh chóng nhận được tin nhắn, sau khi đọc xong thì chỉ sửng sốt một chút rồi mới hiểu ra, rõ ràng cô chỉ hỏi chuyện hôm qua đã có kết quả hay chưa thôi mà.
Thủy An Lạc trả lời cô thế này là đang ngầm nói cho cô biết rằng Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890239/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.