Kiều Nhã Nguyễn và Hạ Chương Phong được phân vào cùng một đội, lúc đuổi theo anh ta, Kiều Nhã Nguyễn mở lời nói cảm ơn.
Hạ Chương Phong chỉ nhìn cô một cái, cũng không nói gì.
Kiều Nhã Nguyễn bĩu môi, người ta nhiều hơn mình một ngôi sao, thôi thì cô vẫn nên nhịn đi vậy.
Khoảng cách ba trăm mét kỳ thực không xa, nhưng bọn họ lại phải chú ý đến từng tiếng động bên ngoài lãnh thổ đất nước.
Kiều Nhã Nguyễn đi theo sau Hạ Chương Phong, tuy anh ta không nói câu nào nhưng lại rất cẩn thận, có thể chú ý đến từng chi tiết trong bóng đêm.
“Cô và anh ta quen biết nhau thế nào?” Hạ Chương Phong đột nhiên hỏi.
Kiều Nhã Nguyễn sửng sốt một chút, lại nhìn đằng sau mình, cuối cùng vẫn không chắc chắn, lại tự chỉ mình nói: “Anh đang nói chuyện với tôi đấy à?”
Hạ Chương Phong quay lại quăng cho cô một ánh mắt không rõ ý.
Được rồi, ở đây ngoại trừ cô ra đâu còn ai khác.
Cô và Phong Phong quen biết thế nào à?
Chuyện này cô phải nghĩ kỹ lại đã.
“Anh hỏi chuyện này làm gì?” Kiều Nhã Nguyễn tò mò nói.
“Chỉ là không ngờ, cô lại thích loại đàn ông như vậy thôi.” Lời này, giống như đang khinh bỉ.
Kiều Nhã Nguyễn chớp mắt, Phong Ảnh đế đang bị khinh bỉ đấy à? Hay là anh ta đang khinh bỉ cách nhìn người của cô?
“Loại như vậy?” Là loại gì?
Kiều Nhã Nguyễn tự thấy Phong Phong trông cũng đâu có tệ, không gái tính, lại còn đẹp trai.
Hạ Chương Phong quay lại liếc cô một cái, có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890221/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.