Thủy An Lạc nheo mắt, tại sao cô lại có cảm giác người này vẫn còn chiêu gì nữa thế nhỉ, nhưng cũng chẳng biết là chiêu gì.
Bánh Bao Rau vừa cầm được bảng gọi giá liền chơi vui vẻ, cái tay nhỏ bé vẫy rồi lại vẫy, mọi người nhìn mà thấy kinh sợ không thôi, thế này là muốn đưa ra cái giá trên trời luôn sao?
Thủy An Lạc nghiêng người tựa trên băng ghế nhìn Bánh Bao Rau đang cười ha ha. Con trai, con định cho ba con phá sản đấy à?
Thủy An Lạc đang nhìn con trai mình thì đột nhiên phát hiện Phong Chính và Phong phu nhân biến mất, chẳng lẽ lúc đang đấu giá lại có việc riêng nên chạy ra ngoài rồi?
Phong Chính bước ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy Phong phu nhân đang đứng chờ mình ngay cửa, thế nhưng ông ta cứ như thể không thấy bà ta mà bước thẳng qua bà ta bỏ đi.
“Phong Chính! Ông có ý gì?” Phong phu nhân đột nhiên kêu lên.
Bước chân của Phong Chính dừng lại, ông ta quay đầu nhìn vợ mình: “Không biết bà đang nói chuyện gì?”
“Tại sao ông lại không ủng hộ chuyện kết hôn của Phong Phong với Lisa?” Phong phu nhân lên tiếng chất vấn.
“Mạch Kỳ Nhĩ, tôi nghĩ bà đã nhớ nhầm rồi, năm đó là ba của bà cho nó thời gian năm năm, chứ không phải là tôi.” Thanh âm của Phong Chính không hề có bất cứ chút tình cảm nào.
“Sao nào, thấy đảo Kim Cương bị đem ra đấu giá cho nên trong lòng khó chịu sao?” Phong phu nhân vừa cười lạnh vừa bước đến gần ông ta: “Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890042/chuong-1710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.