George nuốt nước bọt đánh ực một cái, vội quay người lại.
“Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi chưa thấy cái gì hết!!!”
“Cút ra ngoài!” Phong Phong tức giận nói.
“Anh cũng cút ra ngoài đi!” Mặt của Kiều Nhã Nguyễn lúc này đỏ bừng. Cô nhảy xuống khỏi bàn rồi chạy vội lên lầu.
Đây chính là cái gọi là bắt gian tại giường đấy sao.
Xấu hổ chết đi được.
Thật là xấu hổ muốn chết luôn.
Phong Phong: “...”
George sờ sờ chóp mũi của mình, ai mà biết cái tên này ở nhà lăn lộn chăn chiếu cho nên mới không đến trường quay chứ.
Phong Phong quay đầu lại nhìn George đang đưa lưng về phía mình. Anh ta hít sâu một hơi. Mới hồi nãy rõ ràng là Kiều Nhã Nguyễn cũng dần yếu lòng rồi, rõ ràng là thịt sắp vào tới miệng rồi, nhưng cái tên này... rõ ràng là muốn đày đọa anh ta đấy mà.
“George à~~” Phong Phong nghiến răng nghiến lợi nói.
“Tôi chỉ sợ cậu không khỏe thôi mà! Giờ xem ra cậu vẫn khỏe mạnh lắm. Không sao không sao, hôm nay không đi cũng không sao!!!” George vừa nói vừa chạy biến ra ngoài,
“Ai nói anh ta không đi, anh ta đi!” Kiều Nhã Nguyễn đứng trên bậc thang còn chưa kịp lên lầu, nói.
“Bà xã!!!” Phong Phong cau mày, hôm nay anh ta thật sự chẳng muốn đi chút nào.
“Sao lại không đi? Anh muốn để ông ngoại anh biết tôi làm ảnh hưởng đến anh à?” Kiều Nhã Nguyễn hừ lạnh nói.
Chân mày của Phong Phong nhíu chặt lại.
“Còn có con tiện nhân Thủy An Kiều cùng đứa bé bị ả đó làm hư nữa! Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889886/chuong-1554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.