Phong Phong đẩy hai cái nhưng trên cổ lại truyền đến cảm giác đau đớn.
Kiều Nhã Nguyễn thở hổn hển nhưng lực ở tay lại không hề lơi lỏng. Cô đỏ mắt nhìn người đàn ông đang bị chính mình đè lên mặt bàn.
“Muốn ông đây cút đi sao? Mẹ nó nữa, ba năm trước, lúc anh ngủ với tôi chưa từng nghĩ mình là loại người gì à? Ngủ với tôi rồi lại còn giả vờ giả vịt với tôi cái chó gì? Con mẹ nó, anh nghĩ anh có thể ngủ không với tôi đây như thế chắc?” Kiều Nhã Nguyễn căm giận mắng, chửi bậy hết câu này tới câu khác.
Tâm trạng của Phong Phong cũng dần bình tĩnh lại. Anh ta nhìn cô gái đang đè lên mình.
“Vậy nên, em vẫn đang đồng tình với anh đấy à?” Thanh âm của Phong Phong cũng không còn điên cuồng mất khống chế như trước đó nữa.
“Tôi đồng tình với anh cái chó gì? Ở Châu Phi còn biết bao nhiêu người chờ tôi đây thương hại đấy, tôi có thời gian đi thương hại anh chắc?” Kiều Nhã Nguyễn căm giận mắng.
“Vậy tại sao em lại tới đây? Không phải em hận anh lắm sao?”
Không sai, sự trở lại bất ngờ của Kiều Nhã Nguyễn chính là cái mà anh ta sợ hãi nhất.
Rõ ràng là cô rất hận anh ta. Phong Phong từng nghĩ mình phải cố gắng thông qua để cô có thể chấp nhận mình một lần nữa. Thế nhưng cô đột nhiên trở lại là vì cô đã gặp ông ngoại, bởi vì cô biết anh ta chỉ là một thằng đáng thương.
Hô hấp của Kiều Nhã Nguyễn cũng dần dần bình ổn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889885/chuong-1553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.