“A, con nhớ ra rồi.” Tiểu Sư Niệm bỗng thốt lên.
Phong Phong đột nhiên thấy toàn thân căng thẳng.
“Mẹ Xinh Đẹp nói, mẹ không đồng ý người khác, không phải là vì mẹ đang chờ đợi ai đó, mà là bởi vì mẹ đang chờ bản thân mình hết hy vọng. Mẹ Xinh Đẹp sao lại phải chờ mình hết hy vọng nhỉ?” Tiểu Sư Niệm tò mò mở miệng hỏi.
Đang chờ mình hết hy vọng?
Nửa quả cà chua trong tay Phong Phong rơi thẳng xuống chân, chất lỏng tràn ra, bắn lên chân anh, mang theo cảm giác man mát nhè nhẹ.
Một câu nói, như khiến trái tim của anh tan tác.
Tiểu Sư Niệm thấy quả cà chua rơi xuống đất liền kêu lên một tiếng, sau đó vội vàng nhảy xuống nhặt quả cà chua đã nát lên, nhét vào trong thùng rác.
“Ba Đẹp Trai, ba làm sao vậy?” Tiểu Sư Niệm lo lắng mở miệng hỏi.
Phong Phong nỗ lực bình ổn lại tâm trạng của mình, nhưng trước sau vẫn không thể khống chế được cơn đau tê tái đang lan tràn trong tim.
Cô ấy đang chờ bản thân hết hy vọng, đang chờ anh hoàn toàn rời khỏi thế giới của cô ấy.
Cô ấy đã hạ quyết tâm chấm dứt hoàn toàn với anh!
Anh dùng hết tất cả sự kiên trì để chờ đợi cô ấy. Anh dùng hết quyền lợi cả đời để có được năm năm chờ đợi cô ấy, thế nhưng kết quả thì sao.
Cô ấy đang quyết tâm cắt đứt quan hệ với anh!
“Niệm Niệm, Ba Đẹp Trai nhờ chú George mua cơm cho con nhé. Ba Đẹp Trai mệt quá, muốn về phòng nghỉ ngơi trước.” Phong Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889854/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.