Thủy An Lạc nghĩ, tên điên lần này đã chịu dứt khoát hơn trước rồi.
Còn Phong Phong lúc này đang cầm di động trong tay. Tin tức về mẹ anh vừa hết, lúc này bản tin đang đưa tiếp tin tức về những ngôi sao khác.
Tiểu Sư Niệm cầm ly sữa vừa uống vừa nhìn Phong Phong.
“Ba Đẹp Trai, ba làm sao vậy?” Tiểu Sư Niệm khó hiểu mở miệng hỏi.
Phong Phong vươn tay sờ đầu cô bé, “Ba Đẹp Trai không sao. Hôm nay trời mưa, Ba Đẹp Trai nấu cơm tối cho con có được không.”
“Được ạ.” Tiểu Sư Niệm cười híp mắt gật đầu.
Ba Đẹp Trai biết nấu cơm, cộng thêm một điểm hảo cảm.
Phong Phong đứng dậy vào bếp, lấy nguyên liệu nấu ăn từ trong tủ lạnh ra, sau đó liền bắt tay vào nấu nướng.
Tiểu Sư Niệm xách ghế đi vào, đứng ở bên cạnh bồn nước hỗ trợ rửa rau.
Phong Phong tiếp tục ghen tỵ với Sư Hạ Dương. Cái tên kia có cái gì tốt mà lại có đứa con gái hiểu chuyện thế này chứ.
“Niệm Niệm thích Mẹ Xinh Đẹp như thế, lẽ nào không muốn Mẹ Xinh Đẹp và ba con ở bên nhau à?” Phong Phong mở miệng hỏi.
“Nhưng mà họ không có tình cảm với nhau. Mẹ Xinh Đẹp nói, ba là ân nhân của mẹ. Ba lại nói, mẹ là ân nhân của ba. Niệm Niệm cũng không hiểu hai người đang nói gì nữa.” Tiểu Niệm Niệm vừa rửa rau vừa mở miệng nói.
Ân nhân.
Một cách gọi hay.
Lòng dạ Phong Phong chí ít cũng đã an tâm hơn mấy phần so với lúc trước khi Nhã Nguyễn quay về.
“Trong quân đội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889853/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.