Giờ tiến thì là Tôm Lớn, mà lùi thì lại đụng Long phu nhân, mà cả hai người này đều không dễ đối phó chút nào.
“Ừ, muốn tặng thì cứ tặng đi, cứ để ở dưới lầu là được rồi!” Sở Ninh Dực nhàn nhạt trả lời.
Sở Ninh Dực uống nước xong liền đặt cốc xuống rồi đi lên lầu.
Thủy An Lạc đang ngồi trong phòng làm việc đọc sách tiếng Anh, xem ra lần kích thích này còn hiệu quả hơn so với mấy trăm câu nói của anh.
***
Trong lúc Thủy An Lạc tập trung học hành, Sư Hạ Dương cũng đã trở về.
Chuyện đầu tiên mà anh ta làm sau khi trở về chính là tới tìm Sở Ninh Dực, nhưng lại bị Hắc Long chặn ngay ngoài cửa.
Sư Hạ Dương nhíu mày nhìn Hắc Long đang đứng trước mặt. Tất nhiên là anh ta chẳng xa lạ gì với chú chó này. Hắc Long chính là chú chó nhận được quân công hạng nhất nhưng đáng tiếc nó lại theo chân Sở Ninh Dực giải ngũ mất.
Thủy An Lạc đang học từ mới, quay đầu nhìn thấy Hắc Long đang canh cửa, cô lại nhìn Sở Ninh Dực đang ngồi trên sofa xem tivi.
Tiểu Bảo Bối ngồi dưới sàn nhà chơi đồ chơi, cái súng đồ chơi nhỏ của nhóc cũng sắp bị nhóc phá tan tành rồi.
Thủy An Lạc tựa lưng vào sofa ngó ra ngoài, sau đó ngả người lên vai của Sở Ninh Dực: “Anh Sở, người ta đã đứng nghiêm cả một tiếng đồng hồ rồi, anh thật sự không ra xem sao à?”
“Học đi, ngày kia là thi rồi đấy.” Sở Ninh Dực quay lại liếc cô một cái.
Thủy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889275/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.