“Muốn đi đâu?”
“Mang ngươi đi thăm thú quanh đảo một chuyến, ngươi muốn đi chơi thuyền cũng có thể.”
An Minh Hiên liên tục xua tay: “Ngươi tha ta đi.”
Dịch Phi Yên đáy mắt mỉm cười, nắm tay hắn, chậm rãi đi ra ngoài.
Trước đại môn, một tuấn mã màu đỏ thẫm kiễng chân mà đứng, thở hổn hển, hình như là vì không thấy chủ nhân mà bất mãn. Dịch Phi Yên sờ sờ đầu ngựa, nó liền cọ cọ vào tay hắn vài cái.
An Minh Hiên nói: “Vì sao chỉ có một con ngựa?”
“Chúng ta cùng cưỡi một con ngựa không tốt sao?”
An Minh Hiên lại quan sát con ngựa, nhãn thần sắc bén, ánh sáng màu tiên diễm, cả người cân xứng, quả nhiên là thiên lý lương câu. An Minh Hiên sờ sờ đầu ngựa, hồng mã liền ngoảnh mặt ra chỗ khác, ra vẻ khinh thường nhìn An Minh Hiên.
Dịch Phi Yên ha hả nở nụ cười, An Minh Hiên trừng mắt lườm hắn: “Cười cái rắm!”
Dịch Phi Yên mỉm cười gật đầu: “Cười ngươi.”
“Ngươi!”
Dịch Phi Yên đưa tay đặt ở trên đầu ngựa, nhẹ nhàng mà vỗ về: “Đây là thê tử của ta, ngươi phải ngoan ngoãn một chút.”
An Minh Hiên phụng phịu nói: “Ai là thê tử của ngươi, ta là nam nhân chân chính đấy!”
Dịch Phi Yên liếc mắt nhìn hắn nói: “Ngươi nghe ta nói như vậy, khẳng định đang cười trộm trong lòng, ngươi, cái người này toàn là thích khẩu thị tâm phi.”
An Minh Hiên ho khan một chút, nói: “Ngựa này tên là gì?”
Dịch Phi Yên có chút nghi hoặc nói: “Cũng chưa từng ấn định. Hiên muốn cấp cho nó một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303584/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.