An Minh Hiên hắn là một tiểu vương gia nhàn tản, tuy nói phương diện đọc sách viết chữ không dám đề cập tới, thế nhưng thái độ làm người thì khá là khéo léo, chưa tới mười ngày, toàn bộ trên đảo, ngoại trừ sáu vị trưởng lão cùng Mạn Châu, người khác trên cơ bản đều cùng hắn quan hệ không tệ.
Sáu vị trưởng lão thì không cần phải nói. Tự nhiên là coi hắn như nam sủng của Dịch Phi Yên, mà Dịch Phi Yên cũng không thèm đếm xỉa đến ý kiến của bọn họ, cho nên bọn họ có ghét An Minh Hiên cũng là hợp tình hợp lý.
Mạn Châu thì không ghét hắn, mà là nàng phi thường hận hắn, có lẽ đời này người mà Mạn Châu ghét nhất chính là An Minh Hiên, trước đây nàng bị hắn hại chép sách đến thổ huyết, hai tay ngay cả chiếc đũa cũng không cầm được, gần như là bị phế nửa người.
Còn phải kể tới Tô Cẩm, cũng đồng dạng là bị hắn hại như vậy, nàng không có trả thù An Minh Hiên, lại còn vẫn như cũ đối đãi với hắn.
Mỗi khi nghĩ đến cái này, An Minh Hiên đều không khỏi bĩu môi, nhìn bụng dạ Tô Cẩm, đúng là biết phân biệt tốt xấu! Lại nhìn Mạn Châu, quả thực là một trời một vực, thảo nào tiểu Hồng Hạnh sủng nàng bất sủng ngươi a!
“An Minh Hiên! Ngươi cái đồ khốn khiếp! Còn tái nói bậy, cô nãi nãi ta sẽ xé miệng ngươi ra!”
An Minh Hiên chép miệng một cái, đứng lên, nhìn Mạn Châu lăm lăm bảo kiếm đứng trước mặt mình.
Hắn đánh mắt nhìn Tô Cẩm đang đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303585/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.