*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một lần này nhắm mắt lại, mộng mị đến hết một đời người.
Quân Thành Thu choàng tỉnh.
Tiên khí vấn vương chập chờn. Chăn nệm trắng muốt như bông. Trong không khí lan tỏa mùi hương quế nhàn nhạt.
Thân thể sạch sẽ khô ráo. Tóc đen như thác. Trung y hờ hững buông lỏng. Sau lưng phiếm toan đau. Quân Thành Thu vẫn như chưa thoát khỏi cơn mộng mị, thất thần nhìn bức bình phong trước sàng.
Tấm bình phong họa một đôi cây trúc thẳng tắp mọc sát bên nhau, xanh biếc. Trên ngọn trúc trăng treo vằng vặc. Mây trôi nước chảy, hữu ý hữu tình. Tấm bình phong này là vật rẻ nhất Quân cung nhưng cũng là vật Quân Thành Thu vừa ý nhất.
Quân Thành Thu nhu nhu thái dương, bật cười. Giấc mộng hư huyễn nực cười kia cuối cùng cũng đã tàn rồi. Để lại duy nhất chính là một đường màu đỏ dài chừng một tấc chạy dọc theo sống lưng hắn là chút di chứng của giấc mộng không chân thực này.
Quân Thành Thu vén chăn xuống giường, tự mình khoác lên ngoại bào trắng tinh. Tóc tùy tiện buộc qua loa, xỏ giày bước ra ngoài bình phong.
A Nhiêu 'choang' một tiếng đánh rơi khay trà trong tay, hai mắt trừng trừng nhìn Quân Thành Thu.
A Nhiêu là tiên nga theo hầu trong tiên cung của Quân Thành Thu.
Quân Thành Thu thấy nàng bị kinh hách quá độ cũng thông cảm vô cùng, liền lên tiếng trước: "Là ta."
A Nhiêu nháy mắt hoàn hồn, bụp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192375/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.