Sáng tháng bảy trời trong xanh biếc. Trong vườn trăm hoa kết trái. Cảnh sắc nhộn nhịp làm vui ý người.
Quân Thành Thu một đêm không ngủ. Vốn từ hôm qua không có ai quan tâm đến hắn, bất quá khi trời vừa hửng sáng đã ồn ào một trận. Thạch lao của Quân Thành Thu nằm ở nơi sâu nhất trong đại lao. Khắp nơi im lìm tĩnh lặng, một tia sáng cũng không lọt tới.
Quân Thành Thu nín thở nghe tiếng bước chân dồn dập lộn xộn mà khẽ khàng truyền đến. Một đám hắc y nhân lực lưỡng tiến vào. Bọn hắn dùng xích sắt trói tứ chi Quân Thành Thu, lại dùng vải đen bịt mắt. Nửa lôi nửa kéo hắn ra khỏi gian thạch lao kia.
Nhưng lại không đưa Quân Thành Thu ra ngoài, mà ngược lại, càng đi càng sâu, càng đi càng tối. Đến lưng chừng chung trà trôi qua rốt cuộc cũng dừng lại. Quân Thành Thu bị đưa vào một gian hầm. Tiếng xích sắt kéo lê trên đất phá lệ chói tai.
Có tiếng người thầm thì bàn tán, rất khẽ. Quân Thành Thu không nghe được.
Một thanh chủy thủ lạnh như băng kề lên cổ hắn.
Quân Thành Thu không dám loạn động, nín thở chờ xem sự tình tiếp diễn. Đối với tất cả những sự việc này hắn không thể phỏng đoán điều gì, chỉ có thể chờ xem. Giọng nói đối phương sàn sạt như sắt gỉ hỏi hắn: "Dị thú đi theo ngươi đâu rồi?"
Quân Thành Thu ngẫm nghĩ, phát hiện y đang hỏi Tôn Huyền. Hắn thành thật đáp: "Đi rồi."
Đối phương tựa hồ tức giận, chủy thủ trong tay găm sâu thêm mấy phần, cắt ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192374/chuong-19.html