Đêm hè oi bức. Không khí bốc mùi ẩm ướt sau mưa. Từ trong nhà còn nghe rõ tiếng côn trùng kêu ri ri.
Quân Thành Thu y phục tả tơi, toàn thân đầy máu ngồi xổm giữa nhà, ngẩng đầu nhìn ô cửa sổ duy nhất trên cao.
Con mợ nó họ Viêm ngươi biến thái, xây nhà chứa củi mà xây như nhà lao như vậy cũng nhìn được sao?!
Tôn Huyền nằm trên ngoại bào của hắn, đầu gác lên một thanh củi khô. Hình dạng kì lân đã thu lại không ít. Lớp da không còn vừa cứng vừa dày như vừa rồi nữa. Bất quá các vết thương trên người tuy đã được xử lí qua nhưng vẫn không thể nói khỏi là khỏi được. Đặc biệt, sau lưng Tôn Huyền còn thủng một lỗ lớn. Là vết Quân Thành Thu vừa rút ra que sắt bị đâm lúc chiều.
Nếu là bình thường, những vết thương này chưa chắc đã làm khó được Tôn Huyền. Nhưng cư nhiên mọi chuyện lại vào hôm nay. Lại đúng vào lúc Tôn Huyền đề kháng yếu nhất. Quân Thành Thu thở dài, đứng dậy đi xem Tôn Huyền. Tôn Huyền khuôn mặt đã rõ ràng hơn đôi chút, đôi mắt nhắm nghiền. Y có thể ngủ như vậy là vừa rồi Quân Thành Thu đã đem tiên đan của y nhập lại.
Thân thể có tiên đan khác với thân thể bình thường. Có tiên đan ngươi là tiên thân, năng lực phục hồi không giống phàm nhân. Nhưng cho dù là đã được nhập lại tiên đan, Tôn Huyền vẫn suy yếu cực điểm. Quân Thành Thu biết điều này.
Ngày hôm nay Tôn Huyền không kì lân biến hoàn toàn là vì y cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192368/chuong-13.html