Nhược điểm của tachính là lòng dạ quá mềm yếu. Nhìn thấy Hồng nương và mọi người trưnglên vẻ mặt đau khổ kia, ta lập tức không có cách nào dám vứt bỏ bọn họnữa.
Sư phụ Đường Tăng đã dạy chúng ta,làm người thì phải phúc hậu, ta đây lại là một đứa bé ngoan, kết quả lại đi hại chính mình.
Đàn tranh của HoaLiễu ta để lại Bách Hoa cung, dặn dò Hồng nương bảo quản nó cho tốt, tasẽ tới lấy, Hồng nương lại ậm ừ không chịu, ta nói rằng đây là di vật mà Hoa Liễu để lại cho ta, nàng lập tức không nói gì nữa.
Còn bên Hậu Huyền thì ta cũng không cần phải thông báo nhiều, ta được tuyển vào cung là chuyện lớn, hắn trở về chỉ cần hỏi một cái liền biết. Đương nhiên, ta cũng có kế hoạch của ta, ta sẽ không làm con cờ của PhongTuyết Âm. Hơn nữa, ta tuyệt đối tin tưởng vào sự thông minh của HiênViên Dật Phi, nếu hắn biết ta là người của Phong Tuyết Âm chắc chắn sẽkhông giữ ta ở bên người.
Vì nếu như hắn không thèm để tâm đến ta thì Phong Tuyết Âm cũng không dám làm gì hắn.Ta với hắn không có ảnh hưởng nhiều. Nhưng quan trọng nhất vẫn là tháiđộ của Hiên Viên Dật Phi .
Hiên ViênDật Phi là một “đầu gỗ”, chắn hẳn là hắn không hề có tâm tư đối với nữnhân nhỉ… Đến một lúc nào đó ta chạy trốn chắc không ảnh hưởng đến BáchHoa Cung nữa .
Nhưng chạy khỏi nơi đó thế nào?
Chọc giận Phong Tuyết Âm? Chỉ có một con đường chết.
Chọc giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266156/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.