Ta cúi đầu, suy nghĩmột chút, ngẩng lên đối mặt với Sở Dực mà nói: “Sở đại quan nhân, đa tạ ý tốt của Hộ Quốc phu nhân, nhưng Phiêu chỉ là một nữ tử phong trần,thật sự là không xứng…” Đúng lúc này, ta nhìn thấy Hồng nương đứng saulưng Sở Dực liên tục xua tay, trong ánh mắt lộ ra tia cầu khẩn, ta nhất thời có chút mơ hồ, chuyện này nếu như chọn người đâu nhất thiết làphải chọn ta chứ, Bách Hoa cung cũng có rất nhiều người còn xinh đẹp hơn ta còn thân trong sạch mà.
“Phiêu cô nương không cần để ý thânphận.” Sở Dực nói chuyện , gương mặt mỉm cười, “Bổn quan từ chỗ HồngNương đã biết được rằng ngươi vẫn còn trong sạch, hơn nữa huệ chất lantâm, lần trước Phiêu cô nương đến Hộ quốc phủ mặc dù cũng không hiếnnghệ gì, lại được Hoàng Hậu nương nương thưởng thức, cho nên lần nàycũng là chủ ý của Hoàng hậu nương nương, tưởng Phiêu cô nương vào cung,thứ nhất hầu hạ Hoàng thượng, thứ hai bồi Hoàng hậu nương nương tròchuyện, giải buồn.”
Hả! Mặc dù ta mặt không chút thay đổi, nhưng đáy lòng đã lộn nhào rồi, nói một hồi lâu lại hóa thành chủ ý của Phong Tuyết Âm, như vậy chuyện này thật sự không tầm thường chút nào. HoàngHậu lại đem nữ nhân dâng cho Hoàng Đế, đây là ý gì đây? Lấy lòng chăng?Xắp xếp tay chân? Hay là mưu hại thiên tử? Mặc dù trong lịch sử xuấthiện rất ít chuyện này nhưng cũng không phải không có. Khi đến cái thếgiới này ta đã không thể dùng suy nghĩ bình thường mà suy nghĩ được.
Ta sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266155/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.