Phan Đức nghe Tùng Lâm đứng trước mặt anh báo cáo:
– Bên Thành Vinh chấp nhận tiếp tục hợp đồng ông nhé! Ông định làm gì tiếp đây?
Tùng Lâm bĩu môi cười. Tên Phan Đức này yêu vào cũng điên lắm, thế mà anh cứ tưởng hắn thuộc hẳn giới tính thứ tư. Phan Đức mặc kệ thái độ của Lâm, anh nhún vai. Dù sao mọi chuyện cũng không có gì thay đổi.
Diệp Anh đang tập trung vào sổ sách, bất ngờ cô nghe có chuông điện thoại. Thời gian gần đây Thành Vinh cắt giảm nhân sự sau vụ hỏa hoạn nên cô làm trọng trách kế toán cho công ty gia đình luôn, văn phòng chỉ còn một mình cô.
– Anh à…
Âm giọng nhẹ bẫng của cô vang lên, đáp lại cô là âm thanh xây dựng chát chúa. Cô tròn mắt. Anh… đang ở rất gần cô sao?
– Em xuống xưởng một lát đi!
Diệp Anh tò mò bước xuống khu vực xưởng đang thi công. Một bàn tay kéo cô về phía sau bức tường mới hoàn thành làm cô giật thót mình, tim cũng đập thình thình. Nhận ra mùi hương quen thuộc của anh cô vừa ngạc nhiên vừa vui mừng quay người lại rồi há hốc miệng. Phan Đức mặc bộ đồ bảo hộ lao động xanh biển cùng chiếc mũ cối làm cô tròn mắt ngỡ ngàng, sau đó thì phì cười.
– Nhìn cũng hợp đó!
Diệp Anh gật gù trêu. Phan Đức mím môi cười, cơ thể cao lớn trong bộ dạng lần đầu trải nghiệm chính bản thân anh cũng thấy không quen, cảm thấy khá thú vị.
– Bố em nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362370/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.