Ông Thành đỏ gay mặt mũi quay đi, chỉ hận không đập vào đầu đứa con gái ngu ngốc mấy cái cho nó tỉnh ra. Diệp Anh không cãi nổi bố, cô dậm chân bỏ lên phòng. Bà Hoài bước theo con gái vào phòng, tỉ tê bên tai cô:
– Diệp Anh, bố mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi! Anh Nam có tất cả những gì mà phụ nữ cần, trên hết anh ấy yêu con, biết con qua lại với thằng kia mà vẫn cứ chờ đợi. Người như thế con có thể tìm ở đâu nữa? Thằng kia thì quá sức tệ hại rồi, con lấy nó chỉ có khổ thôi!
Diệp Anh nắm lấy bàn tay mẹ thuyết phục:
– Anh Đức không tệ chút nào cả, anh ấy chưa từng yêu ai trước con… mọi chuyện chỉ là bịa đặt. Con yêu anh ấy là thật lòng. Mẹ thương con thì đừng bắt con lấy ai khác ngoài anh ấy!
Bà Hoài nghe vậy càng bực mình hơn trước đứa con gái ngốc nghếch, thế nhưng bà nhẹ giọng nói:
– Được rồi… con cứ nghỉ ngơi đi, mẹ sẽ thuyết phục bố con giúp cho con.
Diệp Anh sụt sịt vâng dạ, câu nói của mẹ giúp cô bình tĩnh trở lại. Vậy mà chưa đầy năm phút sau, bà Hoài trở lại phòng cô, bà còn hướng đôi mắt đỏ hoe về cô van vỉ:
– Diệp Anh… mẹ phải nói thật với con… Hiện tại nhà mình nợ nhà bác Minh một số tiền rất lớn… Năm ngoái công việc làm ăn không tốt bố con đã vay bác Minh tiền, nào ngờ năm nay chẳng có lãi lại còn gặp hỏa hoạn, thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362371/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.