Diệp Anh cũng sững sờ trước những gì cô đọc được. Bố… cô nghĩ ngay đến ông Thành, bực bội cau mày gọi điện về cho ông:
– Bố, những bài báo đó… có phải là bố cho người tung lên không ạ?
– Bọn Sơn Hải xứng đáng bị như thế!
Cô thở hắt ra, gay gắt nói tiếp:
– Bố có biết vụ kiện đó chúng ta thắng được nhiều tiền như vậy… là nhờ anh Đức giúp sức không? Lão Hùng ranh ma đến thế mà chịu phải trả tiền, bố không thấy nghi ngờ gì à?
– Con cứ bênh nó chằm chặp, chúng ta có nhân chứng vật chứng, nó làm gì được mà giúp sức hả? Vụ nó bắt cóc con, bố chỉ đăng dọa nó thế thôi chứ nó mà làm gì con là bố nhất định sẽ kiện nó ra tòa! Để xem bao nhiêu bài báo thế này rồi ai mua hàng của bọn nó, xem còn ngông nghênh được nữa không?
– Bố… cả chuyện công ty Hoàng An trợ giúp chúng ta xây dựng lại nhà xưởng… thực chất… chính là anh Đức giúp chúng ta, nhà mình đã không cảm ơn anh ấy thì thôi… cũng vì bố ghét anh ấy nên anh ấy không muốn con nói ra, cuối cùng anh ấy cứ bị mang tiếng xấu mãi…
Diệp Anh sụt sịt nói tất cả những gì có thể để bênh vực Phan Đức, không ngờ lại khiến ông Thành nổi khùng lên:
– Con nói cái gì… bọn Hoàng An chính là do thằng Đức đứng sau hả? Lâu nay bố cứ thắc mắc tại sao bọn nó lại chi tiền cho chúng ta, hóa ra… tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362368/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.