Tới khi Hạ Chiêu đói tới mức sắp ăn luôn thứ duy nhất còn ăn được trong tủ lạnh nhà Dịch Thời – một quả cà chua, cuối cùng lẩu cũng được giao tới.
Anh shipper đứng trước cửa chu đáo dặn dò:
– “Chúng tôi có kèm thêm bộ bếp và nồi cho hai người, thêm phí thu hồi tẩy rửa là 50 yuan (~176k). Hai vị dùng xong thì sẽ có nhân viên thu tận nơi.”
Hóa ra Dịch Thời không phải không đặt gì cả mà cậu ấy đặt dịch vụ nồi và bếp.
Hạ Chiêu không ngờ Dịch Thời lướt nhanh tới độ tìm thấy cả dịch vụ nồi và bếp luôn, cậu còn chả thấy nó ở đó nữa kìa.
Cậu trông mong nhìn Dịch Thời tiễn anh shipper đi như bông hoa hướng dương, nhìn Dịch Thời cầm nồi điện lẩu uyên ương vào bếp rửa. Nhìn Dịch Thời mang nồi lẩu điện ra đặt lên giữa bàn ăn.
Dịch Thời ra khỏi nhà bếp, Hạ Chiêu đã đợi không nổi nữa mà mở nắp hết hộp này đến hộp đựng thức ăn khác bày ra đầy cả bàn.
Nước dùng lẩu nóng tới, Hạ Chiêu như có thể nghe thấy mùi thơm lan tỏa khắp căn phòng, hít một hơi thật sâu.
“Cẩn thận.” Dịch Thời lấy hai cái bát và đôi đũa trong bếp mang lên, nhìn cậu một cái.
“Hở?” Hạ Chiêu nhìn chằm chằm vào nồi lẩu, chăm chú đợi nước lẩu sôi nổi bọt, không hiểu ý cậu.
“Nhiễu nước miếng kìa.” Dịch Thời nói.
Hạ Chiêu nghe Dịch Thời chọc, cậu càng ngửi mùi lẩu càng thấy đói tới bụng dán vào lưng, nói năng ỉu xìu vô thức mang xíu buồn thiu:
– “Tại tớ đói mà?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mi/1061307/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.