Dịch giả: Mỹ Nam Tử
Lửa trại vẫn cháy hừng hực, ngọn lửa chiếu vào trong cặp mắt của Đoan Mộc Vũ trông tựa như hai vì sao sáng rực rỡ. Tuy nhiên cảnh tượng kỳ dị này chỉ xuất hiện trong chớp mắt, thậm chí còn khiến cho Tác Ly và Trình Nguyệt tưởng như đấy chỉ là ảo giác thoáng qua trước mắt họ.
“Ta là người bị trời hành đấy! Không rõ lắm”.
Không khí im lặng một hồi lâu, ngoài dự liệu của Tác Ly là Đoan Mộc Vũ lại chậm rãi mở miệng nói thế. Mặc dù chỉ ít ỏi vài chữ thôi nhưng tự nhiên khiến cho tận đáy lòng của Tác Ly và Trình Nguyệt run lên bần bật, nhất là kết hợp với khuôn mặt non nớt của hắn lại càng hết sức quỷ dị.
“Nói cho cùng thì thiên đạo cuối cùng chỉ là mộng ảo. Tên ngốc, ngươi không thể đặt hết tin tưởng vào đó được!” Trình Nguyệt thấy thế thử khuyên nhủ một câu. Nàng thật sự không tưởng tượng nổi từ trên khuôn mặt non choẹt này lại bật ra câu nói già đời, buồn bã và cô tịch đến thế?
“Ha ha, Thiên đạo à... không tin cũng được!” Đoan Mộc Vũ lắc đầu, chỉ cười một tiếng. Kế tiếp hắn nhìn về phía Tác Ly rồi giơ tay phải vẫn đang không ngừng chảy máu của mình lên. Nhìn thấy thương thế hắn như vậy hai người giật hết cả mình. Bỗng nhiên, ngoài dự tính của mọi người, hắn chợt nói: “Ngươi rất muốn biết khả năng bắn cung của ta từ đâu mà có đúng không? Đơn giản một điều đó là ta đã lấy chính máu mình để làm chất dẫn. Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hoang-kiep/50483/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.