Dịch giả: Tà Liên
Sắc trời dần sáng, một luồng khói từ trên đống lửa sắp tắt uốn lượn bay lên. Xa xa, thành viên trong thương đội đã bắt đầu chất hàng hóa lên Hắc Phong Kỵ. Mặc dù đêm qua, tình hình cực kì hung hiểm nhưng có ba người Tác Ly, Trình Nguyệt và Đoan Mộc Vũ nên mới có thể vượt qua tai kiếp một cách bình an mà không ai bị thương tổn. Chuyện này phải nói là một niềm vui rất lớn! Tuy nhiên, đối với Đại Thương Đầu và lão Trần thì có vài chỗ cảm thấy vướng mắc.
Quãng đường phía trước không còn quá nguy hiểm vì lúc nãy Tác Ly đã khẳng định quỷ vật kia bị trọng thương. Bình thường thì nó phải dưỡng thương đến hai mươi, ba mươi năm sau mới bình phục, thế nên bọn họ sẽ không đi cùng thương đội nữa. Còn nếu gặp hung thú sa mạc hay cướp thì mọi người có thể tự đối phó được. Hơn nữa, Tác Ly đã tự tay vẽ ba tấm Hỏa Phù đưa cho Đại Thương Đầu, nên chuyện này càng thêm yên tâm.
Chẳng qua, Đoan Mộc Vũ cũng muốn rời đi là chuyện nằm ngoài dự đoán của Đại Thương Đầu và lão Trần. Gương mặt hắn vẫn hờ hững, vẻ ngoài lại bí hiểm cho nên bọn họ có muốn tìm hiểu nguyên nhân cũng không dám đi hỏi.
"Lão Trần, về Tề Châu nhớ thay ta thăm hỏi Diêu đại tẩu! Sau này nếu có dịp ta sẽ đến gặp đại tẩu sau." Đoan Mộc Vũ đã lường trước ý của mọi người nên nói thẳng.
"Ờ, ờ! Không thành vấn đề, không thành vấn đề! Diêu đại tẩu là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hoang-kiep/50484/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.