Ánh nắng ban mai lương theo kẽ lá buông xuống bãi cỏ xanh còn đọng hơi sương, ong bướm bay lượn khắp vườn, đậu lên những đóa hoa cẩm tú cầu, đủ các màu sắc rực rỡ chen chúc nhau đón ánh sáng mặt trời.
Phương Chân Tâm ngồi trên chiếc ghế mây trong sân vườn, dáng vẻ thư thái thưởng thức trà nóng.
Hơi thở mùa xuân khiến vạn vật trở nên có sức sống lạ thường. Tiếng động cơ vang lên bên tai, vài phút sau đôi chân thon dài ẩn giấu sau chiếc quần âu đen, xuất hiện trước mắt cô.
Phương Chân Tâm hướng tầm mắt nhìn lên, đối diện cô là nụ cười dịu dàng của Kỷ Vĩnh Đông.
"Báo cho em một tin tốt." Kỷ Vĩnh Đông khom người hôn lên tóc Phương Chân Tâm khẽ nói.
Phương Chân Tâm đưa tay lên ôm lấy eo anh rồi từ từ hướng lên cổ, khóe môi tươi cười chờ đợi.
Kỷ Vĩnh Đông vòng tay qua đùi Phương Chân Tâm ôm Phương Chân Tâm lên, đặt mông ngồi xuống ghế để cô ngồi trên đùi mình, tay anh nắm tay cô chơi đùa: "Vạn Lâm Thao kháng án rồi."
"Kháng án?" Ánh mắt Phương Chân Tâm kích động hỏi lại.
Kỷ Vĩnh Đông gật đầu: "Trình Duật vừa gọi cho anh, xem ra hắn ta còn chút lương tâm."
Một tờ đơn kháng cáo của Vạn Lâm Thao có sức nặng rất lớn, so với những chứng cứ bọn họ tìm được có thể nói nó đóng vai trò chủ chốt. Coi như ông trời không bạc đãi người thành tâm.
"Trình Duật có nói bao giờ thì bắt bà ta không?"
"Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804313/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.