Từ Du Chính anh không hề thiếu phụ nữ. Chỉ là những người phụ nữ đến bên cạnh anh đều được Tần Quách Hiền tuyển chọn, những người kia đều đơn giản chỉ là hành sự xong trả tiền, sau đó thường là không còn liên hệ gì lại nữa. Nhưng người phụ nữ kia lại đặc biệt hơn cả. Người đàn bà tên Dương Hiền Nhị kia vì nợ tiền nên được một người chủ nợ giới thiếu cho Tần Quách Hiền, bà ta liền nói muốn bán lần đầu của cô con gái mười tám tuổi với giá bốn trăm vạn. Tần Quách Hiền khi nghe thấy liền cười nhếch môi, nụ cười nửa vời thâm trầm mà đầy ẩn ý. Những người từng qua đêm với Từ tổng nếu nói được bốn trăm vạn cũng không phải không có, nếu người đó có thể phục vụ tốt còn có thể được bo thêm.
Nhưng đêm hôm ấy, Tần Quách Hiền đứng đợi ở bên ngoài quá nửa đêm cũng không hề thấy Từ tổng đẩy cửa bước ra như những lần trước, hơn nữa tiếng thở gấp vẫn tiếp tục không ngừng, cho đến khi tiếng tin nhắn trong điện thoại kêu lên, Từ tổng nói anh nghỉ ngơi không cần đợi anh nữa, sáng mai đợi cậu ấy gọi anh đến đón. Trên đầu Tần Quách Hiền cũng hiện lên một chuỗi vạch đen dài vô hạn. Cậu ấy lại, muốn cùng cô gái kia qua đêm.
Sáng ngày hôm sau khi Tần Quách Hiền đứng nghiêm trang trong căn phòng nghỉ, cô gái kia vẫn cuộn tròn trong chăn chưa hề tỉnh lại. Như thường lệ, Tần Quách Hiền đặt cốc nước và viên thuốc màu trắng kia xuống chiếc bàn nhỏ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em/2691773/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.