Ngày hôm sau là thứ bảy, người phụ nữ kia trên mặt thoáng có vài vết thương thâm tím, điều này khiến những người qua đường và những đứa học sinh qua đường đều chú ý đến. Chu Giai Kỳ đứng trong sân trường thật lâu chưa dám bước ra, bởi cô nhìn thấy bóng dáng của mẹ. Cô không muốn cãi lại mẹ, nhưng cô quả thực không có nhiều tiền trên người, cô chỉ có thể đợi, cho đến khi mọi người trong trường đều trở về hết, lúc đó mẹ có gây chuyện cũng không ai có thể chứng kiến được.
Quả nhiên khi cô bắt đầu dời khỏi sân trường, người mẹ của cô liền xông tới, bà ta đứng chặn trước mặt cô ta bắt đầu lên tiếng:
- Đưa cho tao một nghìn tệ.
- Con không có.
- Không phải tao đã bảo mày đi tìm người đàn ông kia sao, hắn nhất định sẽ cho mày tiền.
- Con không muốn, con là học sinh, việc của con là đi học.
- Mày có tin tao ngày nào cũng đến cổng trường nói với tất cả mọi người mày bán thân cho người khác không?
- Mẹ có phải là mẹ của con không vậy, sao mẹ lại đối sử với con như thế?
Lại một lần nữa, bàn tay bà hạ xuống trên gương mặt cô gái nhỏ.
Lời nói của người đàn ông kia cô không phải chưa từng nghĩ tới, cô cho dù có hận bà cũng muốn giúp bà trả nợ, nhưng liệu khi cô đưa tiền cho bà ấy rồi, bà ấy có mang đi trả nợ, sau đó tu tâm sinh sống yên ổn không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em/2691770/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.