Từ Du Chính bật cười nhìn cô, cô nghĩ anh có thể trực tiếp dùng cô sau đó tha cho cô trở về nhà hay sao, đương nhiên anh không thể:
- Từ sau cô sẽ ở lại đây.
- Tiên sinh.
- Ăn tối đã.
- Tiên sinh.
- Tôi họ Từ, tên là Du Chính, cô có thể gọi tôi là
- Từ tiên sinh, tôi thật sự muốn nói là, đêm nay tôi không ở lại được không, anh có thể.. có thể sớm một chút, sau đó cho tôi về nhà được không?
Thấy người đàn ông không lên tiếng, cô lại tiếp tục giải thích.
- Là như thế này, ba tôi lớn tuổi rồi, lại ở nhà một mình, tôi không muốn ông ấy lo lắng, nên tôi muốn nói với ba tôi rằng, sắp tới tôi sẽ không về nhà buổi tối, để ông ấy bớt lo lắng.
Từ Du Chính nhìn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Giai Kỳ liền bảo cô xuống nhà ăn cơm, sau khi ăn xong liền có thể ra về, anh sẽ bảo tài xế chuẩn bị xe đưa cô về tận nhà.
Trên bàn ăn rộng lớn chỉ có hai người, năm đĩa thức ăn lớn và một bát canh, Chu Giai Kỳ nhìn bàn ăn liền thấy thật lãng phí, bàn ăn này có thể giúp nhà cô ăn được cả một tuần, vậy mà Từ Du Chính chỉ ăn mỗi món vài miếng. Sức ăn của Chu Giai Kỳ cô mặc dù không lớn lắm, nhưng cô cũng đã cố gắng ăn được càng nhiều càng tốt, mong không bi uổng phí liền bị Từ Du Chính nghi ngờ rằng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em/2691768/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.