Chương trước
Chương sau
Gần đây Thiên Hàn Thành rất yên tĩnh, bởi vì Đỗ Hành bế quan, lần trước sau khi trở về từ Thiên Ngục Thành Đỗ Hành liền bế quan, chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng Cảnh.
Linh tài sớm đã chuẩn bị đầy đủ, trước kia Đỗ Hành một mực không xung kích là bởi không hoàn toàn nắm chắc. Số linh tài này tiêu tốn mấy năm tích súc của Đỗ gia, nếu xung kích thất bại, toàn bộ công sức trước đó đều đổ xuống sông xuống biển.
Ở Thiên Ngục Thành, Đỗ Tranh phản bội, đứng về phía Lục Ly, khiến Đỗ Hành cảm nhận được nguy cơ.
Hắn không biết Lục Ly rất nhanh liền rời đi, tưởng là Lục Ly sớm muộn sẽ nhất thống Bắc Mạc, bởi thế mới liều mạng chuẩn bị một phen. Nếu có thể đột phá Nhân Hoàng, hắn liền có thể nhất thống Bắc Mạc, thành tựu đế nghiệp.
Đỗ Hành bế quan, Thiên Hàn Thành cũng giới nghiêm, con dân trong thành không ai dám gây sự, sợ chọc giận sẽ bị Đỗ gia lập tức chém giết.
Đỗ Hành bế quan rất lâu, mới đầu là định xung kích Nhân Hoàng Cảnh, đến sau biết được Lục Ly rời đi, hắn lại không dám xung kích. Nhưng cũng không xuất quan mà vẫn tiếp tục tu luyện, chuẩn bị một hơi xung kích Nhân Hoàng Cảnh, bởi thế đoạn thời gian gần đây Thiên Hàn Thành một mực trong trạng thái giới nghiêm.
Ông!
Sáng sớm, một truyền tống trận trên quảng trường Thiên Hàn Thành đột nhiên phát sáng, dẫn lên vô số người bị kinh động, thống lĩnh thủ vệ truyền tống trận lập tức đi thông báo trưởng lão Đỗ gia. Bởi vì truyền tống trận này nối thông với Trung Châu, thông với Bạch Vân Thành.
Người Trung Châu đến đây.
Bạch Vân Thành là địa bàn Thái Thiên Điện, muốn truyền tống từ Bạch Vân thành tới, nhất định phải tiêu tốn một ức Huyền Tinh. Người Trung Châu không việc gì sẽ không truyền tống đến Bắc Mạc. Ở trong mắt người Trung Châu, Bắc Mạc chỉ là vùng hoang vu hẻo lánh.
Có thể truyền tống đến Bắc Mạc đều là đại nhân vật. Đương nhiên chẳng ai liên tưởng đến Lục Ly, bởi vì Lục Ly chính là con trai Lục Nhân Hoàng, điểm này ở trong các đại gia tộc đã không còn là bí mật, Lục Ly khẳng định là về lại Lục gia Trung Châu, làm sao còn sẽ trở về?
Mấy tên trưởng lão Đỗ gia đi ra, đệ nhất thiếu gia Đỗ gia Đỗ Tử Lăng cũng đi ra, cả đám cung kính đứng bên ngoài truyền tống trận, chờ đợi đại nhân vật Trung Châu.
TừTrung Châu truyền tống tới cần thời gian rất lâu, ít nhất hơn một canh giờ, chúng nhân đều không vội, cứ thế an tĩnh chờ đợi.
Truyền tống trận lấp lánh không ngừng, đợi chừng nửa canh giờ, quang mang truyền tống trận mới dần yếu đi, bốn nhân ảnh xuất hiện trong đó.
- Hả?
Đám người Đỗ Tử Lăng nhìn mấy lượt, phát hiện mấy người này rất là xa lạ, hơn nữa căn bản không cảm ứng ra được cảnh giới, Đỗ Tử Lăng vội vàng dẫn người đi tới, khom lưng nói:
- Tham kiến chư vị đại nhân.
- Tham kiến chư vị đại nhân!
Từng mảnh binh sĩ trong thành quỳ xuống, bốn người này đều khí độ bất phàm, không thăm dò ra được cảnh giới, lại tới từ Trung Châu, khẳng định đều là người của đại gia tộc.
Bốn người sải bước đi ra, đứng ở bên ngoài truyền tống trận, đột nhiên một thiếu niên trong đó quát khẽ:
- Vũ Hóa Thần, phá hủy truyền tống trận.
Bốn người này tự nhiên chính là đám người Lục Ly, ai nấy đều đeo mặt nạ Thiên Huyễn, bọn Đỗ Tử Lăng tự nhiên không nhìn ra được.

Nghe được mệnh lệnh, Vũ Hóa Thần có chút kinh ngạc, kiến tạo truyền tống trận rất là không dễ dàng, tiêu tốn cực lớn, hủy đi truyền tống trận này chính là hủy đi trên trăm ức Huyền Tinh a.
Lục Ly lạnh lùng liếc qua, Vũ Hóa Thần cắn răng đánh ra một đạo Huyền lực, truyền tống trận sau lưng lập tức nổ tung, triệt để bị phá hủy.
Mấy người Đỗ Tử Lăng trợn tròn mắt, đám người này là ai?
Làm sao vừa đến liền hủy đi truyền tống trận? Mặc dù truyền tống trận này không phải do Đỗ gia kiến tạo, mà là một đại gia tộc trước đây kiến tạo nên, nhưng hủy đi truyền tống trận chính là đại kỵ a.
- Vũ Hóa Thần?
Đỗ Tử Lăng hồi tưởng lại tiếng hô vừa rồi của Lục Ly, tròng mắt lập tức co rụt lại, mắt khóa chặt Lục Ly, càng nhìn càng giống, loại trừ đeo mặt nạ, thân hình cao lớn hơn một chút ra, thì khí chất ngoại hình đều cực giống Lục Ly.
Lục Ly thấy đám người kia nhìn mình chằm chằm, hắn khẽ cười một tiếng, đưa tay lấy xuống mặt nạ Thiên Huyễn, lộ ra bộ dạng vốn có, nói:
- Đỗ Tử Lăng, mới mấy ngày không gặp, đã không nhận ra ta?
- Lục Ly!
Thần sắc toàn bộ người có mặt tại trường đều đại biến, ai nấy như lâm đại địch, tên ma đầu Lục Ly kia lại trở về, hơn nữa vừa đến liền hủy đi truyền tống trận. Nếu nói Lục Ly tới làm khách, đánh chết người Đỗ gia đều không tin.
Đỗ Tử Lăng lập tức bóp nát một tấm ngọc phù, đây là ngọc phủ cảnh báo, bóp nát xong Đỗ Hành sẽ lập tức biết đã xảy ra đại sự.
Hưu hưu hưu
Vô số cường giả vụt tới từ trong hoàng thành, chẳng qua đa phần là Mệnh Luân Cảnh và Bất Diệt Cảnh, Đỗ gia chỉ là Vương tộc ngũ phẩm, có được hai tên Quân Hầu Cảnh. Một người là Đỗ Hành, người còn lại là đại quốc sư Thiên Hàn quốc.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Một tiếng rống như lôi đình truyền ra từ trong hoàng cung, tiếp đó hai thân ảnh bay vụt tới. Khí huyết hai người này đều như rồng như hổ, trấn áp khiến con dân toàn thành hoảng sợ bất an, chính là Đỗ Hành đang bế quan và đại quốc sư Thiên Hàn Quốc.
- Lục Ly?
Đỗ Hành vừa nhìn thấy Lục Ly, sắc mặt lập tức khẽ biến. Hắn dẫn theo đại quốc sư bay thấp xuống, đứng ở trước mặt Đỗ Tử Lăng, ánh mắt băng lãnh nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ngươi làm thế là có ý gì? Vì sao lai hủy đi truyền tống trận?
- Không có ý gì!
Lục Ly nhún vai nói:
- Truyền tống trận đi Trung Châu chỉ cần lưu một cái là được rồi, hai cái còn lại đều phải hủy.
- Hừ!

Đỗ Hành tức đến bốc khói, lạnh giọng nói:
- Ngươi nói hủy liền hủy? Ngươi tưởng mình là Vương của Bắc Mạc?
- Ngươi nói đúng!
Lục Ly khẽ cười, mục quang liếc nhìn vô số võ giả chung quanh, quát lạnh nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, Lục Ly ta chính là Vương của Bắc Mạc, ai dám không phục giết không tha. Đỗ Hành, ta cho ngươi một cơ hội, thần phục với ta, hoặc là chết!
Không sai, Lục Ly vừa về đến liền chuẩn bị động thủ, hơn nữa còn chọn Đỗ gia để khai đao.
Muốn nhất thống Bắc Mạc, dựa vào mồm mép khẳng định không được, nhất định phải chết người, phải đổ máu, giờ hắn cho Đỗ gia cơ hội, liền xem Đỗ Hành lựa chọn thế nào.
Đỗ gia có hai tên Quân Hầu Cảnh, một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, một cái Quân Hầu Cảnh trung kỳ, bên phía hắn lại có ba tên Quân Hầu Cảnh. Chính hắn cũng có được huyết trảo, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ vừa đi ra liền tán phát thần niệm, xác định trong thành chỉ có hai tên Quân Hầu Cảnh, hắn tự nhiên không có gì phải sợ hãi.
Hoa
Toàn bộ quảng trường đều sôi trào, trên quảng trường tới không ít người Đỗ gia, còn có rất nhiều gia tộc phụ dung vây lại xem náo nhiệt. Vốn định nhìn xem đại nhân vật Trung Châu nào tới, lại không ngờ là tên sát tinh Lục Ly kia. Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Lục Ly nói hắn muốn nhất thống Bắc Mạc, muốn tuyên chiến với Đỗ gia!
Sát khí tung trào trên thân Đỗ Hành, đám người Đỗ Tử Lăng lập tức lui lại. Bụng dưới các trưởng lão Đỗ gia đều lấp lánh quang mang, tùy thời chuẩn bị phóng thích Mệnh Luân.
Đỗ Hành quét qua trên thân Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, lại liếc mắt nhìn Lục Phi Tuyết, trong lòng âm thầm tính toán. Vũ Hóa Thần là Quân Hầu Cảnh trung kỳ, Minh Vũ cũng chỉ là Quân Hầu Cảnh sơ kỳ, Lục Phi Tuyết thì rõ ràng mới chỉ vừa đột phá Quân Hầu Cảnh, mặc dù bên phía Lục Ly nhiều hơn một Quân Hầu Cảnh, nhưng hắn là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, hoàn toàn không phải không đủ sức đánh một trận!
Khai chiến rất dễ, vấn đề là xử lý sự tình tiếp sau như thế nào?
Lục Ly có quan hệ không sai với Đỗ Tranh, hơn nữa lần trước ở Thiên Ngục Thành, bên người Lục Ly tựa hồ còn có mấy tên Quân Hầu Cảnh, nếu giết Lục Ly liệu có gặp phiền phức gì không?
Nhưng nếu không chiến!
Liền phải thần phục Lục Ly, Thiên Hàn Quốc cũng theo đó tan biến, Đỗ gia sẽ trở thành gia tộc phụ dung của Lục gia. Sau này tài nguyên của Thiên Hàn Quốc đều về tay Lục Ly, cứ thế, chẳng mấy chốc Đỗ gia liền có thể bị diệt tộc.
- Bắc Mạc Vương?
Đỗ Hành đột nhiên như chợt nghĩ đến điều gì, hắn cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi là con em Lục gia Trung Châu, mười hai vương tộc Trung Châu từng có ước định. Bất luận gia tộc Trung Châu nào đều không được can thiệp sự vụ bên ngoài Trung Châu, ngươi không sợ Vương tộc liên thủ tiêu diệt?
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, giễu cợt nói:
- Ngươi nghe được lời đồn ấy từ đâu? Lục Ly ta xuất thân bộ lạc Địch Long Vũ Lăng Quận Thiên Vũ Quốc, trưởng thành ở Bắc Mạc, ta là người Bắc Mạc điển hình. Dù ta mang họ Lục, nhưng không có chút quan hệ nào với Lục gia Trung Châu cả. Nếu ta là con em Lục gia, vậy cần gì phải trở về Bắc Mạc? Đỗ Hành, mức kiên nhẫn của ta có hạn, trả lời dứt khoát đi. Hàng hay không? Không hàng, ta liền giết người …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.