Lục Ly mê man cả một ngày một đêm, sau khi tỉnh lại ruột vẫn cuộn trào, ước chừng nghỉ ngơi hai canh giờ mới khôi phục.
Tuy lúc ấy say tới bất tỉnh nhân sự, có điều hắn uống hết mười sáu chén, nhưng chuyện Khương Khởi Linh nói cho hắn miễn phí tu luyện hai mươi ngày thì hắn vẫn nhớ rõ.
Sau khi hắn ăn chút đồ, lập tức tới phòng tu luyện. Quản sự đó dường như đã nhận được mệnh lệnh của Khương Khởi Linh, trực tiếp để cho Lục Ly vào, hắn liền bế quan ở bên trong.
Hắn đã hoàn toàn cảm ngộ được ký ức của yêu ma, hiện tại chỉ còn thiếu ấn chứng thực tiễn, lúc trước tu luyện hai ngày, hắn đã mơ hồ đụng đến một chút da lông.
Một cao thủ mượn dùng thân thể hắn phóng ra một bộ kiếm pháp cao thâm, hắn không cần cảm ngộ kiếm ý của kiếm pháp này, chỉ cần bắt chước ra kiếm chiêu, phóng thích bộ kiếm pháp này là được.
Cái này nói ra thì rất đơn giản, dù sao Lục Ly cũng có toàn bộ ký ức yêu ma phóng thích thần kỹ, hắn còn mày mò ra mỗi một chi tiết, theo lý mà nói thì chắc là không thành vấn đề.
Không thành vấn đề, kỳ thật chính là vấn đề lớn nhất!
Lục Ly bế quan trong phòng tu luyện cả mười lăm ngày, ăn uống đái ỉa đều giải quyết ở bên trong. Hắn nghĩ hết các loại biện pháp, vẫn không thể phóng thích, hắn vẫn chỉ có thể huyễn hóa ra mười mấy phân thân.
Hắn nằm trong góc tường của phòng tu luyện, miệng nhai lương khô uống nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-long-de/447044/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.